Long Tứ ánh mắt theo họng súng, di động đến trên mặt của anh, một tay hoàn Cố Thất Thất, tránh bọn họ có thể nhìn thấy góc độ, thanh âm lạnh băng, “Chúng tôi là đến trượt tuyết, không ngờ gió tuyết lớn như vậy, ngày hôm trước còn phát sinh tuyết lở, chúng tôi mới bỏ đi ý niệm, hôm nay đang định đi một tòa núi tuyết khác, chúng tôi đam mê leo núi, trượt tuyết, đây là khó có được thắng địa trượt tuyết, lại hiếm thấy người ở, bạn thân của tôi năm ngoái đã tới ở đây trượt tuyết, đề nghị chúng tôi tới đây, không quấy rầy người, tôi cảm thấy không tệ liền mang theo bạn gái tới, anh cảm thấy chúng tôi là ai?”
Người đàn ông trung niên nheo mắt lại, rất có ý không tin, tựa hồ ở nắm lấy Long Tứ ý tứ, đột nhiên hướng Long Tứ nả một phát súng, Long Tứ kinh hãi, cũng không động, liền ôm Cố Thất Thất nhắm mắt lại, đạn sát qua hai má của anh bay qua, trên tai để lại một vết máu.
Cố Thất Thất nhìn vết máu kia, con ngươi co rụt lại, tay đặt ở bên hông của Long Tứ b, hơi căng thẳng, động tác kế tiếp sẽ phải rút súng, lại bị Long Tứ đè xuống bả vai, ôm đến trong lòng, ý bảo cô chỉ là việc rất nhỏ, không nên vọng động.
Long Tứ sờ sờ lỗ tai tê dại đau, đầu ngón tay có một tí vết máu, anh nheo mắt lại nhìn người đàn ông trung niên, “Anh đây là ý gì? Giết người là phạm pháp, trước mắt bao người, anh muốn giết chúng tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3213850/chuong-1914.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.