Hạ Thanh thở phào nhẹ nhõm, nguyền rủa các cơ quan này, cô cuống quít từ bên hông lấy máy tính ra, khu an toàn thay đổi, kỳ an toàn cũng thay đổi, cô muốn điều chỉnh.
Cô cũng vui mừng, vừa tránh khỏi một nạ, ở một giây đồng hồ chỉ có thể đoán đúng phương hướng mà thôi.
Thảo nào ở đây chết rất nhiều người.
Cô cũng thiếu chút nữa cũng như vậy.
Cô sờ sờ đầu mình chỉnh lại chỗ tóc vừa bị cắt mất, trong lòng tức giận, cô hôm nay buộc tóc lên, vì vậy cũng may mắn là chỉ bị mất một chút.
Nếu như thấp hơn một chút có lẽ rơi xuống là cái đầu của cô.
Bàn cờ quá phức tạp, vượt qua khả năng phán đoán của Hạ Thanh, cô ây giờ ở giữa bàn cờ. không thể kiểm tra khu vực an toàn, nếu không chính là muốn chết, vừa kiểm tra thời gian, đầy phòng đều là tia sáng xanh bay tới bay lui.
Người muốn tiến về phía trước, sẽ bị cắt thành nhiều mảnh.
An Tiêu Dao cầm máy tính lùi về phía sau, anh cốn cho là, Hạ Thanh hẳn sẽ chết là điều chắc chắn, cho nên chuẩn bị tốt cho tạm ngừng các cơ quan bảo vệ, ai biết khi anh vừa mới đụng tới chuột, Hạ Thanh liền chọn đúng ô an toàn, tránh được một kiếp nạn.
Cứ như vậy mà trong một thời gian ngắn cô có thể chuẩn đoán chính xác được nguy hiểm mà tránh, khứu giác rất nhạy bén.
Ngón tay Hạ Thanh trượt trên màn hình, chỉ ra hai con đường, khẳng định là có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3213765/chuong-1829.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.