Chương trước
Chương sau
Đối với bọn họ, tình cảm của bọn họ, nếu so với những tình cảm khác thì sâu sắc hơn nhiều lắm

“Có bẩy ngày nghỉ, làm công cho cục an ninh thực sự là mệt chết.” Hạ Thanh oán giận, “Đều do cô, chạy đi mười chín trung đội, thả cho chúng ta, hiện tại muốn nghe mệnh cục an ninh, tối hôm qua để tôi một mình đi lấy con chíp.”

“Phải người quản lý, lại không có người giúp, này là tổ chức gì.”

Cố Thất Thất nhíu mi tâm, "Gặp phiền toái?"

“Không có việc gì, nhiệm vụ hoàn thành, chuyện khác không liên quân đến tôi, Cô tới Nga một chuyến đi, mùa này đi trượt tuyết trên núi là tuyệt vời nhất.” Hạ Thanh cười đề nghị, cô gần đây có bất kỳ tính toán gì đều tìm An Tiêu Dao để than phiền.

Cố Thất Thất khẽ lung lay với lời mời gọi của Hạ Thanh, Long Tứ biến mất rất nhiều tổ chức trên thế giới, cô có hỏi Lục Trăn, nhưng Lục Trăn không nói, trái lại Hoan Tình có một lần tiết lộ phải đi Nga, cụ thể là đi chỗ nào, Hoan Tình cũng không biết, hỏi Tiểu Tuyết thì nói là ở núi tuyết, còn những việc khác thì Tiểu Tuyết không biết.

Nga có nhiều núi tuyết như vậy, cho dù có âm thầm tìm cũng phải mất một thời gian.

Tìm chỗ nào được.

Huống chi, Sofia còn không còn ly khai cô khỏi New York.

“Khoan, chờ tôi một chút, tôi hỏi Sofia sẽ cho cô tin tức.” Cố Thất Thất nói.

“Cô không phải bị thương sao?” Thái độ vô tâm  của Hạ Thanh đối với Sofia, xem như là của một người lãnh đạo, “Cô không phải là muốn bồi dưỡng tình cảm với Michael mới đem chúng tôi tham gia vào, thật phiền phức.”

“Trực tiếp mở miệng không phải tốt sao, quả nhiên khâm phục tình báo các người, quanh co lòng vòng, làm chuyện gì cũng sẽ quanh co lòng vòng.”

“Nói hươu nói vượn cái gì không đâu.”

“Được, cô đã cho tôi biết lừa gạt cũng tốt.” Hạ Thanh không thèm nói, giọng điệu rất bá đạo, “Tôi mặc kệ, chúng tôi đã xa nhau sáu ngày, cho tới bây giờ không xa nhau lâu như vậy, cô được đi theo tôi.”

Lời này của Cố Thất Thất rất hưởng thụ, “Tốt, tôi biết rồi.”

Mười phút sau, Cố Thất Thất gọi lại điện thoại cho cô, báo ngày mai sẽ đến, Hạ Thanh rất vui mừng.

Sau buổi trưa trời ấm áp, Hạ Thanh ở đầu đường uống cà phê, không có nhiệm vụ phải làm, cô liền bắt đầu nghĩ tìm một cái gì đó để làm, chính cô ở trong khoảng thời gian nghỉ ngơi này, muốn tìm một việc để kiếm tiền.

Chống khủng bố cho cô một năm tiền lương là 50 vạn đô la, nếu như là chiến tranh nhiệm vụ, dựa theo giờ để tính toán, chỉ là Hạ Thanh không thích làm nhiệm vụ đó, rất ít đi làm, cộng thêm một số việc sắp tới, tinh tinh tổng cộng vào một năm cũng chỉ được 60 vạn đôla. Đối với một người tích tiền như mạng mà nói, số tiền kia cũng không đủ để cô dưỡng một tay cho M-109.

Thế là Hạ Thanh bắt đầu kiếm khoản thu nhập thêm.

Loại tiền này rất dễ kiếm, cô cùng Cố Thất Thất có một trang web, cũng có tiếng tăm, trong hội có một ít người thu thập trộm báu vật, cần người hộ tống bảo vật, thậm chí muốn thuê sát thủ bảo vệ.

Nolan đã sớm biết, chỉ là mở một con mắt nhắm một con mắt, biết với những đồng lương đó không đủ để cho các cô nghỉ ngơi, cũng không đủ để bọn họ tiêu dùng, cho những việc này vào thì chính phủ cũng không chi trả thêm.

Bây giờ, Hạ Thanh cùng Cố Thất Thất rất có giá trị trong công việc, ở trong giới sát thủ đã có tên tuổi, có người cùng vương bài thích đến tìm các cô để thuê họ làm việc, cá nhân Hạ Thanh thích đi làm một vài nhiệm vụ trộm bảo vật.

Nếu như cô trộm một bảo vật có giá trị 400 vạn đôla thì cô có thể nhận được 20% thù lao, đây là một nghề kiếm tiền rất cao, rất nhiều người dù thu nhập cao nhưng vẫn muốn làm, chính Hạ Thanh cũng muốn có một ít đồ cổ.

Cô một bên uống cà phê một bên lang thang trên trang web
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.