Cũng cảm kích những người đó, anh vắng họp mười năm, bây giờ quý trọng cô.
Tiểu Tuyết mím môi, không biết nên trả lời như thế nào, sự nghiệp của cô không rời tổ chức khủng bố, có rất nhiều hạng mục nghiên cứu, đều phải qua tay cô, nếu là trở lại Hỏa Vân, thân phận sẽ xấu hơn.
Phương Đông sớm muộn cũng biết, Tiểu Tuyết cũng không có gì giấu giếm.
"Anh biết vừa người vừa rồi tên gọi là gì sao?" Cô mỉm cười hỏi.
Phương Đông lắc đầu, Tiểu Tuyết nói, "Anh ta là Lục Trăn, anh không xa lạ."
"... Lục Trăn Vương bài?"
"Đúng vậy." Tiểu Tuyết mỉm cười nói, "Anh là lần đầu tiên nhìn thấy khuôn mặt thật của anh ta, đây chính là anh ta, anh cũng biết em hiện tại cùng một chỗ với ai, anh để ý sao?"
"Em đang nói cái gì ngốc vậy." Phương Đông nhẹ giọng răn dạy, "Mặc kệ em đang làm cái gì, em đều là Thần Tuyết, không có gì không được. Anh chỉ là kinh ngạc, em vậy mà cùng bọn họ cùng một chỗ, thảo nào..."
Anh nghĩ, hình kia là Lục Trăn gửi cho anh.
Từ đầu tới đuôi, anh ta đều là cố ý.
Quả nhiên xảo quyệt như lời đồn.
Tiểu Tuyết nói, "Em vô ý gạt anh, tương lai có một ngày, anh sớm muộn cũng sẽ biết, Thần Hi cùng Thanh cũng biết, nếu như muốn cùng anh về nhà, em phải cùng bọn họ nói một chút."
Phương Đông ngẩn ra, mười năm thực sự thay đổi không ít .
Bây giờ, Tiểu Tuyết muốn cùng anh về nhà, vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3213686/chuong-1750.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.