Nolan tìm một chỗ ngồi xuống, Lục Trăn cũng theo anh ta ngồi ở một bên, một lúc lâu, Nolan nói, "Xin lỗi, hôm nay tôi tính tình không tốt lắm, vừa nói nặng lời, cậu đừng để trong lòng."
Lục Trăn chờ một lát, Nolan mở miệng trước, anh há có không đạo lý, cười đến như một đóa hoa, "Hôm nay, Tiểu sinh biết tiểu mỹ nhân bị thao(bắt nạt) lợi hại, hiểu, hiểu, tôi đại nhân có đại lượng, sẽ không trách tội với anh."
Nolan, "... Tôi chỉ là hi vọng, ánh mắt của cậu đều ở trên người một mình tôi."
Lục Trăn ngẩn ra, dưới ánh trăng, khuôn mặt của Nolan điềm tĩnh, đôi mắt màu xanh sâu thẳm như bầu trời đêm lúc này, với đôi môi mỏng, phiến hồng nhạt, đôi môi của anh ta vẫn thiên cạn, thích hợp nhất để hôn.
Xưa nay, Lục ca ca là phái người hành động, nếu trong lòng đã nghĩ như thế, một động tác kế tiếp liền bổ nhào tới hôn môi Nolan, chứng minh thực tế, tâm tư Lão Tử đã toàn bộ ở trên người của anh.
Nolan một cái phòng bị không kịp bị anh ta bổ nhào ở trên sa mạc Gobi, trong lòng nguyền rủa một tiếng, lại vươn tay ôm eo Lục Trăn, đáp lại nụ hôn của anh ta, hôn đặc biệt nhiệt tình, cuốn đầu lưỡi của Nolan, kích thích tất cả khu vực mẫn cảm của anh ta.
Nolan cũng không cam chịu thua kém, vội vàng mà hôn anh ta, kịch liệt môi lưỡi theo anh ta dây dưa, hai tay cũng không rảnh, xoa lưng anh ta, đưa đến trong quần áo, Lục Trăn bị anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3213649/chuong-1714.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.