Nolan thấy trên cổ tay của Lục Trăn bị trầy da, trầm mặc không nói tiến lên, một cước đem Uy Lợi đá bay, "Chạy trở về đi huấn luyện, đừng ra cho tôi mất mặt."
Uy Lợi sớm bị Lục Trăn đá trúng bụng dưới, lại bị Nolan đá một lần, xem như là bị thương nặng, nhất thời sắc mặt đều trắng, người bên cạnh nhìn, tim lại bi ai, lại là một tên đội trưởng biến thái...
Trung đội của bọn họ có huấn luyện viên đội trưởng biến thái không ít.
Uy Lợi đi rồi, Emma đã xin lỗi Lục Trăn, Emma cũng không quấy rầy bọn họ, Nolan trầm mặt nhìn Lục Trăn, "Cậu không thể an phận cho tôi một chút?"
"Oan uổng ah, tiểu mỹ nhân, là anh quản giáo không tốt, đội viên của anh cùng người đàn ông của anh cướp phụ nữ, anh quản quản được." Lục Trăn tự tiếu phi tiếu nói, Nolan đen mặt, "Cậu cũng muốn để tôi thưởng cậu một cước sao?"
"Anh không tiếc?"
Nolan một cước đá đi, nghiệm chứng anh là một người trung thực, luôn nói thật.
Lục Trăn tránh, chậc chậc nói, "Nói, thiếu khí a(tức giận),anh hôm nay bị sao?"
"Cút!" Nolan cười mắng, "Lão tử đã đói bụng tử, bồi tôi đi ăn chút."
"Shawn thượng tướng nói anh đêm nay không thể đi ra, thực sự là một tên lừa đảo, sớm biết tôi sẽ không ăn cơm cùng với ông ta." Lục Trăn oán giận một tiếng, anh quá coi thường anh ta, tiểu mỹ nhân...
"Cậu thấy qua dượng của tôi?"
"Ông ta buổi chiều đến uống cà phê, còn có hai vị tướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3213646/chuong-1711.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.