Nolan mỉm cười, tròng mắt nâu ôn nhuận, khuôn mặt lãnh ngạnh cũng bởi vì tiếu ý mà ấm áp rất nhiều.
Lục Trăn thầm nghĩ, được, tôi sẽ nghe theo ý anh một lần.
Đi Prague liền đi Prague, không có gì đáng ngại.
Anh đã không có nhiều thời gian tự do, thì tôi sẽ không ngại mà đi cùng anh.
"Ở bên đó cảnh sắc rất tốt."
"Nơi đấy toàn là bộ đội đặc chủng, có cảnh sắc gì tốt đều đã bị bọn họ phá hủy rồi." Lục Trăn không nhịn được mà châm chọc, căn cứ này thành lập ở địa phương nào thì địa phương đó thật tình không còn gì đẹp mắt cả.
Dân bản xứ nhìn thấy bộ đội đặc chủng cũng coi như thấy cải trắng trồng trên mặt đất.
"Sau này có phải anh sẽ thường xuyên tới Trung Đông hay không?"
"Cũng khó nói lắm. Nếu như thiên hạ thái bình, cơ bản không chuyện gì to tát, năm trung đội tiếp ứng chiến khu bộ tư lệnh, chúng ta là không có, một nửa là huấn luyện, một nửa là thực chiến." Nolan cân nhắc nói.
Mặt Lục Trăn không thay đổi nói "Anh đến đó nhớ là phải an phận đấy, đừng có trêu hoa ghẹo nguyệt."
Tiếng Trung của Nolan không phải rất tốt, nhưng mà, anh nói, "Từ này không phải nói như vậy thì phải?"
Lục Trăn cười, "Anh có biết là trong quân doanh có rất nhiều người gay, tôi phải đem anh xem chặt một chút."
Nolan, "..."
Vài ngày sau, quyết định bổ nhiệm Nolan đã được gửi tới. Anh lập tức phải khởi hành đi Prague, vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3213633/chuong-1698.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.