Nolan vén màn, cho Lục Trăn trở lại, xe tới dưới lầu cao ốc, Lục Trăn không nói lời nào, cùng Nolan tiến vào cao ốc, thái độ của anh đắn đo không được đối với chuyện này, anh rất muốn thành thục một điểm, đại phương một điểm, cũng không ngại Nolan lần này đột nhiên thỉnh điều.
Chỉ là, làm không được.
Thậm chí một khuôn mặt tươi cười anh cũng không chưng ra cho Nolan xem được.
Đây là người thân cận nhất đối với anh, vì sao trong lòng anh lại mất hứng, còn muốn cố ý lộ ra khuôn mặt tươi cười cho anh ta nhìn? Anh ở trước mặt Nolan, vẫn luôn không kiêng nể gì như thế cả.
Nolan nhìn bóng lưng Lục Trăn, trầm tư không nói.
Tròn một buổi chiều hội nghị, các cổ đông của Ngân Vân đột nhiên phát hiện, sáng sớm hôm nay tâm tình của nam bình hoa không tốt, tình cảm sâu đậm không tốt, sáng sớm mặt mang tươi cười, thái độ thành khẩn nhìn các loại báo biểu nghe bọn họ thảo luận.
Buổi chiều trầm mặt, mặt mày sắc bén, thỉnh thoảng giơ lên con ngươi đến, đảo qua thảo luận đến kích động tới chỗ các cổ đông, dường như một trận laser xẹt qua, đem da thịt người tua nhỏ ra từng tấc một, lập tức một mảnh trầm mặc, lặng ngắt như tờ.
Hình như, gian phòng làm việc này cũng là điện Tu La của anh, chỉ cần anh nhẹ nhàng vung tay lên, đó là máu tươi mười dặm.
Không ai dám ở trước mặt Lục Trăn làm càn.
Sau ba giờ mở hội nghị, cuối cùng Lục Trăn cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3213621/chuong-1685.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.