Bọn họ một đoàn người tự thảo luận, không ai dò hỏi ý kiến Lục Trăn. Anh ngồi ở một bên, mắt thì xem báo biểu, tai vẫn lắng nghe, nghe thấy toàn lời châm chọc khiêu khích mình, đã nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ người phương Tây vẫn coi thường người phương đông, rất ít tôn trọng, nên nhìn đã quen lắm rồi.
Chân mày Lục Trăn cũng không động, mọi người cho rằng anh là người lành tính, nên càng kịch liệt châm chọc khiêu khích. Thư ký bên cạnh cũng không ý kiến gì, lãnh diễm nghĩ, chờ sếp tôi phản ứng rồi hành động thì đến lúc đó các ông có về đến nhà vợ các ông cũng không nhận ra đâu.
Lục Trăn cũng không thèm để ý, dù cho mọi người nghĩ anh là một bình hoa di động thì anh cũng mặc kệ, cứ coi mình là một bình hoa đi.
Buổi trưa, Nolan lái xe đến dưới lầu đón anh.
Vì không đi làm nên Nolan cũng không mặc quân phục, anh mặc một bộ quần áo đơn giản thoải mái. Trên cổ quấn một chiếc khăn màu cà phê, ngồi trên xe việt dã. Lục Trăn đi ra đến cửa liền nhìn thấy xe của anh, ngẩng đầu lại nhìn thấy màn hình lớn ở quảng trường lớn phía đối diện đang chiếu hình quảng cáo có một minh tinh nổi tiếng.
Trong lòng lãnh diễm nghĩ, ca ca nhà anh so với minh tinh kia còn dễ nhìn hơn.
Lục Trăn mở cửa xe nhảy tới, phía sau một nhóm cổ đông chỉ nhìn thấy thân hình nghiêng nghiêng của Nolan, mọi người một bộ quả thế biểu tình, Nolan lái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3213618/chuong-1682.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.