Editor: thanh huyền
“Oa, chơi xấu có phải hay không?”
“Cậu có ghi âm sao?” Nolan hừ lạnh, vẻ mặt lãnh diễm, Lục Trăn nghĩ một cái tát đánh anh đến trên mộ bia, Nolan lại nói một câu, “Trên tôi, cậu phải phụ trách một đời, cậu nguyện ý sao?”
“Được, lão tử bất hiếm lạ trên anh.” Lục Trăn không sao cả phất tay một cái, “Còn nhiều mà nam nhân tre già măng mọc để ca ca trên.”
Nolan cũng không tức giận, lạnh lùng nhắc nhở anh, “Cậu nhất định phải ở trước mộ phần cha mẹ cậu thảo luận loại vấn đề này sao?”
Lục Trăn, “...”
Hai người theo nghĩa trang ra, trời đã tối rồi.
Lục Trăn tâm tình, vẫn không vui, Nolan thầm nghĩ, Lục Trăn không phải như thế, khai không đứng dậy chơi cười a, thế nào liền sinh khí? Anh đột nhiên nhớ tới một vấn đề rất nghiêm trọng, đó chính là, Lục Trăn bất lực.
Thân thể anh còn chưa có phục hồi như cũ, anh lại không kiêng nể gì cả cùng anh nói đùa.
Nolan thiếu chút nữa cho chính mình một cái tát, kỳ thực cũng chẳng trách anh, Lục Trăn mới từ quỷ môn quan chuyển một vòng trở về, nói lại nói được không chính kinh, anh cho rằng thân thể Lục Trăn được rồi, bây giờ mới bừng tỉnh đại ngộ.
Thân thể anh khỏe mạnh, sinh lý khỏe mạnh, không thể bột qi, nhất định là bệnh tâm lý, chỗ nào dễ dàng như vậy có thể tốt.
“Tiểu Trăn, xin lỗi a.” Nolan kéo tay anh, “Đừng nóng giận, vừa tôi vô tâm.”
Lục Trăn cười khổ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3213611/chuong-1673.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.