Đây căn bản đừng nói một bữa cơm, anh ta nói cũng không phải ý tứ một bữa cơm.
Lục Trăn thực sự khởi động động cơ, để một mình Nolan ở lại bờ biển, thật nghe lời Nolan rời đi, Nolan nhìn cỗ xe kiêu ngạo Bugatti rời đi, anh nghe được âm thanh lửa giận trong lòng càng gia tăng.
Như muốn đem anh thiêu đốt.
Anh không thể tin khi nhìn Lục Trăn, anh ta thực sự cứ như vậy đi rồi?
“Mẹ kiếp!!!” Nolan một cước đá vào hàng rào bên cạnh, thiếu chút nữa đá gãy vòng bảo hộ, anh cởi áo khoác, tùy ý bỏ qua, vén tay áo đi đến, chống ở bên hông, hận không có ai cùng anh đấu một cước, phát tiết bực bội trong lòng anh.
Nolan rất muốn ngửa mặt lên trời rít gào chửi mẹ nó, nhưng lâu lắm rồi khắc chế cùng quá nhiều kiềm chế, khiến anh không làm ra loại chuyện này.
Đang giận tím mặt, muốn tìm người giải tỏa, lại nghe thấy tiếng xe đua rầm rầm, đèn xe sáng chiếu dọi vào mắt, Nolan thiếu chút nữa rút súng lục ra nổ súng vào chiếc xe.
Lục Trăn người này nhất định là cố ý.
Lục Tăn tiêu sái mở cửa xe bước xuống, anh đi mà quay lại, dừng xe bên người Nolan, lưu manh huýt gió, lộ ra hàm răng trắng bóng sạch sẽ, “Tiểu mỹ nhân, bộ dáng này, tư thế này là muốn tìm tôi đánh nhau sao?”
Nolan xị mặt nhìn Lục Trăn, đôi mắt màu lam phát ra hai tia lửa giận, như muốn dọa người, tay nắm chặt, căng từng thớ thịt, nhìn tối như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3213564/chuong-1625.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.