Chương trước
Chương sau
Hạ Thanh cười lạnh, khóe môi Hạ Thần Hi cũng cầu lên lạnh lùng, nhưng rất nhanh biến thành yên lặng. Tiểu Tuyết nghiêm túc nhìn Hạ Phong, giọng điệu kiên định, “Cha, cha nói sai rồi, mười năm này, con được bọn họ chăm sóc chu đáo, lòng mang cảm kích, mặc kệ bọn họ cần con làm cái gì, con cũng có thể giúp. Con là hộ lý của bọn họ, cũng là kỳ tích của bọn họ.”

“Nếu là bọn họ cần con, con nhất định sẽ ở bên cạnh bọn họ, con không có suy nghĩ khó chịu như vậy, ngược lại, con rất vui vẻ. Qua nhiều năm như vậy, có bọn họ làm bạn, con mới có một gia đình, bọn họ cũng là người nhà không huyết thống của con, cũng là tay chân của con.”

“Con rất thích gia đình này, cha không cần lo lắng cho con. Con rất cảm kích cha đã thương yêu con như vậy.”

Hạ Phong không vui, sắc mặt trầm xuống, con ngươi đen kịt xẹt qua một mạt sắc bén, lại chậm rãi che giấu, không muốn cho người khác thấy rõ ràng, Hạ Thần Hi biết, cha của cô đang nổi giận.

Hạ Thần Hi đúng lúc mở miệng, “Cha, bây giờ cuộc sống của chị rất tốt, đối phương cung cấp phòng thí nghiệm cho chị, chị có thể làm những thí nghiệm chị thích. Lúc bọn họ gặp chuyện không may, chị có thể cứu bọn họ, làm bác sĩ của bọn họ như vậy đủ rồi. Bọn họ đối với chị rất tốt, cung cấp cuộc sống như ý muốn của chị, cha không nên làm khó chị, mọi người đều ở New York, có thể thường xuyên gặp mặt.”

Tiểu Tuyết cũng theo lời Hạ Thần Hi nói, “Đúng vậy a, cha, cha có thể thường xuyên liên hệ với con. Con lúc rảnh có thể đi gặp cha.”

Ba thiên kim của Hạ gia, luận thông minh, Hạ Thanh, nhanh trí nhất, quyết đoán; luận tâm kế, lại là Hạ Thần Hi càng tốt hơn; luận năng lực lãnh đạo, cũng là Hạ Thần Hi cũng tốt hơn, cô có thể dẫn dắt đề tài, đi tới phương hướng bọn họ đã đặt ra.

Sẽ không để cho Hạ Phong vòng vào đi.

Tiểu Tuyết cũng cảm kích, may mắn có Hạ Thần Hi cùng cô tới đây.

Mặc dù bất kể như thế nào, cô cũng sẽ không rời khỏi vương bài, nhưng là cũng không đành lòng nhìn thấy cha mình thất vọng.

“Tiểu Tuyết, con thực sự không muốn đến chỗ của cha sao?”

Tiểu Tuyết mỉm cười, thái độ khiêm tốn, “Cha, cha nói như vậy là làm tổn thọ con gái. Mặc dù con không nhớ chuyện của quá khứ, nhưng con biết cha rất lợi hại, con là học sinh của cha, cha nhất định không cần con giúp.”

Lời này Hạ Phong nghe vào trong tai, dường như châm chọc như nhau.

Nghiên cứu hiện tại của ông đang bị bế tắc, đang tiến vào một góc chết, vậy nên chính ông đang cần chuyên gia phân tích thông minh như Tiểu Tuyết vậy.

Cũng không phải là ông không như Tiểu Tuyết, chỉ là, ông cần một góc nhìn hoàn toàn mới, sự thiên phú cùng trí tuệ của những người khác ông không tín nhiệm, ông càng tin Tiểu Tuyết hơn, chỉ tiếc là đứa con gái này bây giờ không nghe lời ông.

Ông nhớ trước đây, Tiểu Tuyết đối với ông là nói gì nghe nấy, ông nói đông, Tiểu Tuyết sẽ không nói tây.

Mười năm, đều thay đổi.

Con ngươi Hạ Phong xẹt qua một mạt hung ác nham hiểm.

Nếu có thể để cô cam tâm tình nguyện, tất nhiên là tốt hơn, nếu không thể, ông cũng muốn cưỡng cầu Tiểu Tuyết ở bên cạnh mình. Không phải cô là con gái của ông sao? Con gái đến giúp đỡ cha, đó là thiên kinh địa nghĩa.

“Cha, bây giờ cha đang làm việc gì?” Tiểu Tuyết thu được ám chỉ của Hạ Thần Hi, dịu ngoan hỏi, “Con vẫn không biết cha bận cái gì mà lại cần con giúp?”

Hạ Phong nhàn nhạt nói, “Hiện tại cha đang làm một nghiên cứu tương tự hạng mục con đang làm cho nên cha cần con tới giúp. Nói không chừng có thể có đột phá ý tưởng, Tiểu Tuyết, con không mong đợi sao? Chúng ta cha và con gái liên thủ, nói không chừng sẽ xưng bá ở lĩnh vực này.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.