Hạ Thần Hi nói, “Đây là bí mật không thể nói, Thần Tuyết cũng không cho phép con nói.” Cô sợ rước lấy phiền phức không cần thiết. Bây giờ cô mấy người lãnh đạo trở thành người nhà của mình, cho nên không muốn tiết lộ.”
“ Với vài người lính đánh thuê?” Hạ Phong nghi ngờ hỏi.
Hạ Thần Hi nói, “Hẳn là có mấy chục người, mấy người kia là người lãnh đạo.”
Hạ Phong có điểm nghi hoặc, giống như là không tin, Hạ Thần Hi chậm rãi nói, “Cha, chị rất muốn gặp người, chỉ tiếc bận quá, cha không cần quá lo lắng. Khi nào người cảm thấy có thời gian thì có thể sắp xếp gặp mặt một lần, chị đã quên hết thảy tất cả, có thể sẽ có chút xa lạ.”
“Để cha suy nghĩ một chút.” Hạ Phong hiển nhiên cũng không thể hoàn toàn buông cảnh giác, Hạ Thanh lại muốn châm chọc, Hạ Thần Hi lắc lắc đầu, việc này không gấp được, nếu là quá nóng nảy, đều không tốt với mọi người.
“Cha, người có thể nói cho con biết, bây giờ cha đang làm gì không?” Hạ Thần Hi thăm dò hỏi, cô cười cười, mắt nhìn về phía tòa nhà bên kia “Cha nói bọn họ sợ người gặp nguy hiểm, đây là dạng nguy hiểm gì mà huy động nhiều người bắn tỉa như vậy?”
“Con nhớ cha là người có thân thủ rất tốt, có lẽ con cũng không phải là đối thủ của người, một mình cha đi ra, bọn họ còn không yên lòng sao? Tại sao lại như vậy chứ?”
Khóe môi Hạ Phong hơi cong cong, dường như không muốn nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3213519/chuong-1580.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.