Chương trước
Chương sau
Editor: thanh huyền

“Không có vấn đề, tỷ tỷ, người không muốn lo lắng em, em cùng Thất Thất có thể xử lý tốt việc này.” Hạ Thanh khí phách nghiêm nghị, lạnh lùng nói, “Bọn họ nếu không phục, cứ việc phái người đến, tôi chỉ nghe theo mệnh lệnh của mình, bọn họ tính kia căn tỏi.”

“Lục Trăn gặp chuyện không may, tôi vẫn luôn rất lo lắng, sợ tương lai có một ngày người cùng anh như nhau, gặp bất hạnh như vậy.”

Hạ Thanh cười, “Tỷ, người buồn lo vô cớ, em cùng Lục Trăn lại không đồng nhất, em chẳng qua là một danh đặc công không nghe tòng mệnh lệnh mà thôi, có thể có tội gì, em cũng không phải phần tử khủng bố, những chuyện đó rơi không được trên đầu em, bọn họ lại ghen ghét em cũng không phải làm như vậy.”

Hạ Thần Hi gật gật đầu, xe đến quán cà phê bên cạnh, bên cạnh có một bãi đỗ xe, Hạ Thanh tìm một chỗ đậu xe, Hạ Thần Hi nheo mắt lại quan sát nơi này, trong lòng hơi trầm lãnh.

Phụ thân không hổ là phụ thân, chọn địa phương thực sự là địa phương tốt.

Ba mặt tất cả đều là cao lầu, Hạ Thần Hi có thể phỏng đoán, này trong đại lâu, rốt cuộc có mấy điểm ngắm bắn, cô bây giờ lại đang trong họng súng người nào, đây là một loại nhạy bén ngày kia bồi dưỡng ra được.

Các cô năng lực nhận biết nguy hiểm nếu so với người khác tốt hơn nhiều.

Hạ Thần Hi liền có thể cảm giác được, có ít nhất hai họng súng đối với cô.

Cô bản thân là một danh rất tốt đang tập kích, cô biết, dưới tình huống như thế, không ai trốn được phát súng đầu tiên, nếu là có người nổ súng, cô trốn được cơ hội chỉ có 20%...

Bởi vì cảnh vật chung quanh ầm ĩ, cô muốn nghe phân rõ thanh âm đạn rất khó.

Phải rất chuyên chú.

Nhưng mà, thời gian uống cà phê, ai sẽ chuyên chú có thể có đạn theo người bên cạnh bay tới hay không.

Đây là khu tài chính, bên cạnh là một đại hình thương trường, người đến người đi.

Cô cảm thấy rất đáng buồn, cha và con gái gặp mặt cũng phòng bị như này.

Phụ thân, người rốt cuộc đang suy nghĩ gì?

Loại địa phương này cao lầu san sát, người là nghĩ đưa tôi vào chỗ chết sao?

Hạ Thanh dừng xe, đi tới bên người Hạ Thần Hi, đột nhiên nhíu mày, một đạo sát khí xẹt qua mặt mày, cô có thể tinh tường cảm giác được toàn thân Hạ Thanh lỗ chân lông co rút nhanh, hô hấp trầm, đó là một loại tín hiệu cực kỳ cảnh giới.

“Xanh, đừng ngẩng đầu nhìn.” Hạ Thần Hi nhàn nhạt nói, đi hướng quán cà phê, Hạ Thanh theo sau, giọng điệu băng lãnh, “Mẹ kiếp ở loại địa phương này, còn có người bắn tỉa, ông ta rốt cuộc muốn làm cái gì? Bắn chết chúng ta sao?”

Hạ Thần Hi không biết nên trả lời như thế nào, “Em sao không tự mình đi hỏi ông.”

Hạ Phong còn chưa tới, nhưng ông dự định vị trí, Hạ Thần Hi cùng Hạ Thanh đi tới vị trí chỉ định, Hạ Thanh cầm trên tay đồng hồ ở chung quanh đảo qua, động tác rất tùy ý, Hạ Thần Hi nhìn thấy đồng hồ đèn xanh biểu hiện thành đèn đỏ.

“Mẹ kiếp!” Hạ Thanh nguyền rủa một tiếng, “Ầm ĩ chết, em ghét nhất ở loại địa phương này uống cà phê, tỷ tỷ, phụ thân thế nào còn chưa tới?”

Hạ Thanh ở di động đánh một hàng chữ cho Hạ Thần Hi nhìn.

Có nghe lén.

Hạ Thần Hi cười, “Người kiên nhẫn chút, phụ thân đã hẹn chúng ta gặp mặt nhất định sẽ xuất hiện.”

Tỷ muội lại tùy ý hàn huyên một ít lời, hai mươi phút đồng hồ trôi qua, không thấy Hạ Phong xuất hiện, Hạ Thanh có chút không nhịn được, đặc biệt cô có thể cảm giác được dưới tình huống bốn người bắn tỉa nhìn chằm chằm.

Hạ Thanh gõ cà phê trên bàn, ngáp một cái, “Em mệ chết, phụ thân nếu không đến em phải trở về đầu đi ngủ, tỷ tỷ, nếu không chị để chị cả đến cùng chị đi.”

Hạ Thần Hi thầm khen Hạ Thanh thông minh, kỳ thực, cô cũng nghĩ nhắc tới Hạ Thần Tuyết, cô biết, người nghe lén nhất định sẽ một chữ không lọt báo cáo cho phụ thân các cô, duy chỉ có Hạ Thần Tuyết có thể khiến cho sự chú ý của ông.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.