Lúc Nolan đưa Lục Trăn trở về, đã 10 giờ tối.
Lục Trăn toàn thân vô cùng bẩn, tản ra mùi hương vị không tốt, đám người An Tiêu Dao kinh ngạc đến cực điểm, cũng không dám đến hỏi, Nolan giúp anh ta xả đầy nước tắm, đem quần áo của anh ta đặt trên cái ghế bên ngoài phòng tắm.
Đây là một lần cuối cùng anh vì Lục Trăn làm việc này.
Tuy rằng nửa năm qua, việc này, anh làm rất quen thuộc.
Lục Trăn tự giam mình ở trong phòng tắm, đắm mình trong bồn tắm lớn đã được xả đầy tinh dầu, cô đơn lạnh lẽo như nước, đem anh bao phủ.
Anh đẩy Nolan ra khỏi cuộc sống của mình.
Từ nay về sau, sẽ không còn được gặp lại.
Như thế cũng tốt.
Ngày sau, anh cũng sẽ không quá buồn.
Vài năm sau, chuyện gì, tình yêu gì, hẳn là cũng phai nhạt, anh sẽ không tuyệt vọng như vậy, sẽ sống tốt.
Anh đã không có gì nhớ nhung muốn suy nghĩ.
An Tiêu Dao hỏi Nolan, “Các anh đi chỗ nào, như thế nào biến thành chật vật như vậy?”
Nolan phiền chán đem tay cào ở trong tóc, “Chúng tôi chia tay.”
“Cái gì?” An Tiêu Dao, Mục Vân Sinh cùng Long Tứ đều cảm thấy không thể tiếp thu, Nolan bồi Lục Trăn thời gian dài như vậy, mặc dù đánh mắng, một lòng hiếu bạn trai, quả quyết sẽ không buông tay Lục Trăn.
Nói chia tay, khẳng định không phải Nolan.
“Vì sao?” Mục Vân Sinh hỏi, “Lục Trăn vì sao làm như vậy?”
Đột nhiên nghĩ đến cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3213506/chuong-1568.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.