Không thể mù quáng cho Lục Trăn huấn luyện.
“Cậu đang suy nghĩ gì?” Nolan hỏi, anh không thích Lục Trăn như vậy, cảm giác cách mình rất xa, rất xa.
Lục Trăn nói, “Không, tôi nghĩ đến mấy ngày ở ngục giam kia, không ngờ có thể giúp tôi nâng cao ta trình độ bắn trúng, lần sau tôi muốn đem bọn họ bắn từng cái từng cái đầu vỡ tung ở bên ngoài 2.000 mét, bọn họ nhất định biết vậy chẳng làm.”
Nolan trầm mặc không nói, có chút hối hận hỏi anh.
Lục Trăn nói vấn đề quá nặng nề.
“Sợ?” Lục Trăn châm chọc hỏi.
Nolan nhíu mày, “Tôi không phải sợ cậu giết người, Tiểu Trăn, tôi chỉ sợ cậu lạc lối chính mình, giết người cũng không đáng sợ, tôi cũng biết cậu muốn báo thù, tôi không tính toán ngăn cản cậu, chỉ là, muốn cậu thời khắc nhớ kỹ, cậu là ai.”
Đây mới là vấn đề anh lo lắng nhất.
Sắc mặt anh nghiêm túc nhìn Lục Trăn, “Cậu đáp ứng tôi một việc, mối thù của cậu, tôi tới giúp cậu báo thù như thế nào, cậu cũng không cần đi quản việc này, tôi tra được cũng không sai biệt lắm, cũng có tin tức của Hồng Sư, cậu muốn giết ai, cậu nói cho tôi biết một tiếng, tôi giúp cậu giải quyết, không muốn cậu lại dính lấy việc này được không?”
“Anh đang nói cười nhạo cái gì?” Lục Trăn lạnh lùng nhíu mày, “Tiêu Dao cùng Long Tứ, cả hai người họ giữ lại những người kia, cũng không phải để cho anh đi giết, nếu là muốn trả thù, tôi không cần tự mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3213492/chuong-1554.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.