Chương trước
Chương sau
“Anh ta gọi là Phương Đông, là mối tình đầu của chị, nếu chị không phải mất tích nhiều năm như vậy, dự đoán đứa nhỏ hai người sẽ rất lớn, chị cũng rất yêu anh ta, tạo hóa trêu ngươi, nhiều năm như vậy, chị không ra, vẫn ở phòng thí nghiệm, không cùng Hỏa Vân đã từng quen biết, nếu là đã từng quen biết, chị nhất định nghe nói qua anh ta.” Hạ Thần Hi đem chuyện năm đó của bọn họ nói một lần, Tiểu Tuyết cùng Phương Đông là thanh mai trúc mã, cơ bản không có gì trắc trở.

Chỉ là, tách ra thời gian quá dài, sắp tới mười năm.

“Chị không nhớ rõ...” Tiểu Tuyết nói, có chút xót xa trong lòng, “Đã mười năm, anh ta hẳn là kết hôn sinh con đi.”

“Không có!” Hạ Thần Hi nhẹ giọng nói, “Anh ta không có cưới vợ sinh con, vẫn luôn yêu chị, chẳng sợ chị đã chết, trong phòng của anh ta, toàn là ảnh chụp của chị, tất cả đều là hồi ức thuộc về của hai người. Em không biết chị bây giờ là yêu người khác phải không, nhưng em cảm thấy chị có quyền được biết điều này, nếu là chị tự mình nghĩ đến, đó là không còn gì tốt hơn, tỷ tỷ, chị sẽ đi gặp anh ta sao?”

Tiểu Tuyết cúi đầu, mười ngón giao nhau, hơi có chút run rẩy, kỳ thực, cô không có nói cho Hạ Thần Hi, mấy năm nay, vẫn luôn làm mộng một người nam nhân cùng hoa bách hợp, một danh thiếu niên tuấn tú, một mảnh hoa bách hợp thuần khiết.

Là ký ức cô trong mộng đẹp nhất, cô không biết nam nhân kia tên gọi là gì, cô nhớ dung nhan anh ta, còn có chuyện bọn họ đã làm, rất ấm áp, cô không biết, người nọ có phải Phương Đông hay không.

“Thần Hi, em có ảnh chụp anh ta sao?” Tiểu Tuyết đột nhiên hỏi.

Hạ Thần Hi gật đầu, lấy điện thoại di động ra, lên đất liền hệ thống Hỏa Vân, cô đến nay còn bảo lưu ID, Tiêu Tề không xóa tên, Phương Đông cũng không đem tên cô xóa, cô tìm được tư liệu Phương Đông, đem di động đưa cho Tiểu Tuyết.

Tiểu Tuyết vừa nhìn, cơ hồ hít thở không thông, là anh ta, chính là danh nam nhân này, mặc dù cô mơ tới anh ta lúc thiếu niên, nhưng lúc anh thanh niên và khi đó giống như không có thay đổi gì, chỉ là càng thành thục mà thôi.

Anh ta gọi Phương Đông, Hỏa Vân có toàn bộ tư liệu anh ta, bao gồm thành tựu anh ta bây giờ, kỹ năng anh ta, trên tay Tiểu Tuyết mất lực, di động rơi vào trên bàn, cả người ngơ ngẩn, một lúc lâu cũng không có thể phục hồi tinh thần lại.

“Tỷ, chị nhận ra anh ta?” Hạ Thần Hi kinh ngạc hỏi.

Tiểu Tuyết mờ mịt gật đầu, “Chị mơ thấy anh ta,chị vẫn cho là, kia chỉ là một mộng mà thôi.”

“Tỷ, đây không phải là mộng, là chân chân thật thật tồn tại.”

“Tỷ, đây không phải là một mộng, là chân thật tồn tại, đó là nam nhân chị yêu.” Hạ Thần Hi nói, “Mười năm, có lẽ tất cả cũng không như nhau, nhưng cảm tình vẫn như cũ tồn tại, em cùng Phương Đông không lâu trước liền đã gặp mặt, em biết, anh ta muốn chị, vẫn muốn chị, tỷ,chị muốn đi tìm anh ta sao?”

Tiểu Tuyết trầm mặc, một lúc lâu, không nói một lời, chuyện này, cô biết, lại không biết nên như thế nào đi đối mặt, Hỏa Vân Phương Đông, là nam nhân cô từng yêu? Vừa qua, cô biết số điện thoại của anh ta, còn có địa chỉ.

Nếu là đi tìm anh ta, cô biết nên đi tìm như thế nào.

“Chị còn không biết nên mặt đối với chuyện này như thế nào, Thần Hi, em để chị suy nghĩ một chút.”

“Tốt, em không bức chị.” Hạ Thần Hi nói, “Hôm nay cũng đi ra, em đơn giản kêu Hạ Thanh cùng nhau đến có thể chứ?”

“Tốt, chị cũng muốn gặp em ấy.”

Có người dời đi lực chú ý, Tiểu Tuyết tâm tình cũng không nặng như vậy, Hạ Thần Hi gọi điện thoại tới Hạ Thanh, nói là muốn gặp mặt, có người muốn giới thiệu cho cô gặp mặt, Hạ Thanh nửa giờ liền xuất hiện ở quán cà phê.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.