Từ lúc còn rất nhỏ, anh cảm thấy vô cùng bài xích cách làm như thế.
Quá tàn khốc, cũng quá tàn nhẫn.
Anh không dám đi hỏi An Tiêu Dao, tại sao muốn tàn nhẫn như vậy.
Lục Trăn, An Tiêu Dao, Mục Vân Sinh thoạt nhìn đều là thân sĩ phong độ nhẹ nhàng, nhưng mà, rất nhiều người đều bị bề ngoài của bọn họ lừa gạt, đều quên bọn họ thiện đến, lập địa thành Phật, ác đến, đạp đất thành ma.
Tác phong của bọn họ quỷ dị, Nolan đã sớm đã lĩnh giáo rồi.
Chỉ là, bọn họ chưa bao giờ làm thương tổn người vô tội. Cho dù là vô ý làm bị thương một số người, cuối cùng cũng sẽ xử lý vô cùng hoàn mỹ. Lần này, xem ra là bọn họ đã chọc giận An Tiêu Dao rồi.
Hạ Thanh nhìn thấy đoạn VCR kia, cũng đoán được, khẽ lắc đầu.
“Mỹ nhân quả nhiên đều là nhân vật hiền lành.”
“Vô độc bất trượng phu a.”(không ác không phải đàn ông)
“Đây cũng quá độc ác đi. Anh ta sẽ không để cho chó săn cắn xé mặt mũi một khuê nữ chứ?”
...
Không có ai biết, nội bộ chuyện này là thế nào. An Tiêu Dao cũng không cho bọn họ bất cứ liên hệ gì, bốn tiếng đồng hồ, chính là bốn tiếng đồng hồ, nghị viên đạt được giáo huấn, đã sắp điên rồi.
Ông ta lại đi tìm Nolan, cũng quỳ trên mặt đất cầu xin Nolan, cứu con của mình. Ông ta đã không còn con trai, không thể cũng để mất đi con gái nữa.
Nolan rất muốn thờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3213416/chuong-1475.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.