“Xin lỗi!” Nolan lau đi vết máu bên môi, nhẹ giọng nói.
Anh là người mắc lỗi thì sẽ sửa, Michael đã nói không là anh, Nolan biết, nhất định không phải anh, anh không mang Lục Trăn đi. Nếu là Michael, bọn họ là anh em, anh biết Michael rất hi vọng anh rời xa Lục Trăn.
Không bao giờ thấy Lục Trăn nữa, anh sẽ đáp ứng mình.
“Em chỉ là quá sốt ruột.” Nolan nói, “Anh biết em đã may mắn không? Em vẫn luôn không nói cho anh biết, cậu ấy nguyện ý cùng em thử một lần, từ lần phần tử khủng bố tập kích nhà em, Lục Trăn nói, cậu ấy nguyện ý cùng em thử một lần.”
“Cậu ấy thích em, cậu ấy thực sự thích em.”
“Vì để cho em an toàn triệt để, cậu ấy đuổi theo Hồng Sư chạy đến biên giới nước Mỹ, cậu ấy muốn bảo hộ em, cho nên mới thâm nhập vào hang hổ, kết quả là, người của bộ tác chiến lại làm hỏng hết tất cả mọi chuyện.”
“Cậu ấy bị bại lộ thân phận, bị người ta đuổi giết đến tận sâu trong rừng rậm.”
“Em là một tên khốn kiếp, vì chọn bảo hộ đạn hạt nhân, em liền quay lưng với Lục Trăn, chờ lúc em quay lại tìm cậu ta, vừa lúc thấy có người muốn giết cậu ấy. Cậu ấy nằm trên mặt đất, đã không còn khí lực gì, thời khắc đấy, em thống hận thân phận của mình.”
“Em thống hận mình là một danh sĩ quan, thống hận trên người có quá nhiều trách nhiệm, nghĩa vụ, thống hận tại sao mình lại vừa lựa chọn như vậy.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3213409/chuong-1468.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.