“Tiểu hỗn đản, kiên trì, anh sẽ không có chuyện gì.” Nolan phi thường hối hận, vì sao mình lại không lấy điện thoại qua đây, như vậy là có thể cầu cứu.
Lục Trăn giết sáu gã lính đánh thuê Bắc Phi tiếng tăm lừng lẫy.
Rừng rậm này còn có một nhóm người, nghe thấy tiếng súng không biết có thể qua đây hay không, Nolan cũng cầu khẩn, bọn họ không nghe được tiếng súng.
Nolan cõng Lục Trăn, đi về phía trước khoảng hơn một giờ, tìm được một gian nhà gỗ, thoạt nhìn là chỗ ở của người đi săn trước đây, đã rất rách nát, Nolan đem Lục Trăn buông xuống, lại ở chung quanh lượm một ít củi lửa trở về.
Nolan nhóm lửa, ở xung quanh nhà gỗ cài đặt hồng ngoại cảnh giới tuyến, sau đó đóng cửa, đem báo động để ở một bên.
Chung quanh đây không có nước, Nolan đem huấn phục của Lục Trăn xé ra, huấn phục của Lục Trăn máu tươi chảy đầm đìa, Nolan vốn cho là chỉ có vết thương đạn bắn trên cánh tay, không ngờ ở đùi của Lục Trăn cũng bị trúng độc.
Nolan nhìn hết hồn.
Sắc mặt Lục Trăn tái nhợt, hiển nhiên là trúng độc,Nolan cũng có thể đoán được, Lục Trăn nhất định bị độc vật cắn, dưới tình thế cấp bách, cắt bỏ khối thịt này, ngăn cản máu độc truyền bá,Lục Trăn cắt rất sâu, vết thương khủng bố.
Nolan nhớ tới Lục Trăn có nhóm máu đặc thù, có thể kháng trụ chất có hại, không biết có thể kháng trụ độc tố thiên nhiên như vậy.
Nolan không kịp nghĩ, xử lý vết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3213381/chuong-1440.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.