Editor: thanh huyền
Mặt trời chiều vừa lúc, Lục Trăn đá giầy, tới bên dưới ô che nắng, Nolan cũng cởi giày, đi chân trần giẫm trên bờ cát, Nolan cùng Lục Trăn kiếp này cũng không trải qua ánh mặt trời, đại đa số, bọn họ đều mặc quân hài ở huấn luyện.
Mu bàn chân làn da lại trắng nộn, so với trên mặt làn da tốt hơn nhiều, Lục Trăn dại gái mê nhìn đầu ngón chân Nolan, mang ra ba phần lưu manh, Nolan liếc anh một cái, “Đừng nhìn tôi!”
Lục Trăn cười đập bờ vai của anh, “Chân này không phơi qua mặt trời đi, so với nữ nhân còn yếu ớt hơn.”
“Liền nhiều lời vô ích.” Nolan mặc anh ôm đi phía trước tản bộ, Lục Trăn cẩn thận từng li từng tí tránh vai bị thương, Nolan đã theo Lục Trăn tặng hoa hồng đỏ nổi trận lôi đình đi ra đến, lúc này tâm tình rất tốt.
Mặt trời chiếu lên bãi cát, tất cả đều là tốt đẹp, Lục Trăn nghĩ thầm, đây chính là cuộc sống anh trước đây tha thiết ước mơ đi.
Nhàn nhã, thả lỏng.
Không có giết chóc, cũng không có tính kế.
Cùng người yêu cùng nhau nhìn mặt trời mọc mặt trời lặn, nhất định là trong cuộc sống xinh đẹp nhất.
Trên bờ cát người rất nhiều, hiện dưới ánh nắng rất tốt, ấm áp, nhiều người tắm nắng, mọi người đều rất thích đem mình phơi thành màu đồng cổ khỏe mạnh, ở trên bờ cát nằm, có người lướt sóng.
Có rất nhiều gia đình, mang theo con cái ra chơi, vô cùng ấm áp.
Lúc này trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3213339/chuong-1398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.