Editor: duong lieu
“Còn hài tử khác, luôn có sở trường, chỉ có tôi không có.”
...
Lục Trăn đột nhiên xán lạn cười, bướng bỉnh nháy mắt, “Đương nhiên, sự thực chứng minh, lão đầu tử còn là tuệ nhãn thức châu(nhìn xa trông rộng),tôi tư chất khai phá được không tệ, thả ổn định bay lên, so với rất nhiều đứa nhỏ khác cũng giỏi hơn.”
Nụ cười này, vô cùng tự tin, nhã lộ.
Trong lòng Nolan ấm áp, Lục Trăn vẫn luôn tự tin như vậy.
“Huấn luyện như thế nào?”
“Cũng còn đi, tôi cùng được tiến tới độ.” Lục Trăn qua loa.
Nolan ý định muốn nghe cụ thể, khẽ nói, “Trước đây tôi bắt qua một danh đặc công Vương bài, quốc an bên kia, muốn tìm hiểu bí mật của các anh, bọn họ với anh ta dùng chất có hại cho thần kinh, tê buốt thần kinh của anh ta, anh ta là không nói gì, chỉ là lặp lại nói các anh huấn luyện thế nào.”
“Sau này biết anh, tôi rất muốn biết anh năm đó qua là ngày mấy, tôi muốn biết anh qua như nào.”
Nolan không có nói rõ, nói phân nửa, nhưng mà, sắc mặt Lục Trăn lại là đại biến, ánh mắt xẹt qua một mạt ánh sáng lạnh, lại ẩn giấu đi xuống, “Cậu nghe được cái gì?”
“Anh ta nói, huấn luyện đặc biệt của các anh tàn khốc, một ngày ngủ không được bốn tiếng đồng hồ, mỗi ngày cũng có chém giết, mỗi ngày cũng có người chết, hằng năm đều có một lần cuộc sống tùng lâm(trong rừng),người có thể còn sống sót, chỉ có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3213277/chuong-1336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.