Editor: thanh huyền
Lục Trăn cũng nhìn anh, nhất thời không nói gì.
Anh hình như, chưa từng có thật tình nhìn Nolan thiếu tá như thế.
Nhưng không biết lúc nào, những thứ mặt mày ấy, đã quen thuộc khắc ở trong lòng.
Nolan.
Một nữ hài tử nói, “Ca ca, đói...”
Thanh âm mềm mại, đâm thủng bầu không khí quái dị giữa hai người bọn họ, Lục Trăn một người ở, nguyên vốn là không có gì ăn, chỉ còn lại có sữa, anh đổ sữa cho đứa nhỏ, lại lục tung thấy một gói bánh quy.
Không quá thời hạn, anh xé mở cho bọn nhỏ ăn.
“Đợi trời đã sáng, ca ca mang các em về nhà.” Lục Trăn hống bọn nhỏ, bọn họ cũng mệt mỏi, ăn sữa cùng bánh bích quy liền bò lên trên giường đi ngủ, bốn người nhét chung một chỗ ngủ, bên ngoài mơ hồ còn có tiếng súng.
Lại cùng bọn họ không quan hệ.
Lục Trăn nghĩ, bọn nhỏ chính là tốt, có một địa phương chính mình thấy an toàn liền có thể an tâm đi ngủ.
“Nolan, cậu...” Lục Trăn muốn hỏi, cậu rốt cuộc với tôi, còn có ý đồ gì, biết rõ không có khả năng, vì sao còn muốn tiếp tục trêu chọc anh như vậy, nếu là anh ta không tiếp tục như vậy, Lục Trăn nghĩ thầm, anh cũng sẽ không...
Sẽ không cái gì, Lục Trăn không biết.
Anh khả năng thỉnh thoảng sẽ chiếm tiện nghi Nolan, có thể sẽ đùa giỡn Nolan.
Nhưng, không hơn.
Anh biết biết rõ, bọn họ không có khả năng.
Chỉ là, tại đây khói thuốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3213270/chuong-1329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.