Editor: Kina.
Người này thông minh tuyệt đỉnh, đào cạm bẫy cho người khác nhảy, chạy không khỏi, chỉ có thể nhảy.
"Tôi ngốc mới có thể chính mình yêu cầu nổ tung mấy trăm thùng hàng hóa, anh cũng quá đề cao tiểu sinh, mặc dù tôi có tiền, nhưng vứt tiền xuống biển, tôi không làm, cho nên nói, là anh suy nghĩ nhiều."
"Tôi sẽ điều tra ra, anh rốt cuộc đang làm cái gì."
"Cứ từ từ tra." Lục Trăn vui vẻ cười, cúp điện thoại, chờ lúc anh tra được, hàng hóa của tôi đã cách cảng ba nghìn dặm.
Rời khỏi lãnh thổ đất nước, anh cũng không thể làm gì nữa a.
"Thiếu tá, có một thùng đựng hàng không có bị nổ tung." June vội vội vàng vàng tới báo, là một đặc công phát hiện, không có nổ tung, là bởi vì thùng đựng hàng này không có trên thuyền, nhưng cũng là thùng đựng hàng của Bor.
"Thực sự?"
"Đúng vậy." June vô cùng hưng phấn, "Chúng ta có chứng cứ bắt Bor."
Nolan vội vã xuống xe, sai người mở thùng đựng hàng, đây là một thùng đựng hàng không đầy, đặc công đem một rương nhỏ mang ra, mở, Nolan lấy ra một khẩu súng.
Một danh Tiền Hải, thành viên đội đột kích nhìn thấy khẩu súng kia, ánh mắt sáng lên.
Súng ống của tổ chức Vương Bài, trên đường nổi danh, ai cũng muốn có được một cây, đặc biệt những đội viên trong đội đột kích này, súng chính là sinh mạng thứ hai của bọn họ, bọn họ đối với súng này khen không dứt miệng.
Nolan trầm giọng hỏi, "Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3213240/chuong-1299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.