Chương trước
Chương sau
Editor: Kina.

Tất cả đều là thuyền hàng, có rất nhiều điểm cao, Lục Trăn nhất định ở bến tàu, đang nhìn anh ta, anh ta lại không biết Lục Trăn ở đâu.

Hỗn đản này, hỗn đản này.

Lục Trăn cố ý, cố ý dùng đạn khói đến ngăn cản anh ta.

Chỉ là, biết rất rõ ràng, đây là âm mưu, vì sao Nolan còn xuất hiện ở bến tàu.

Phúc chí tâm linh, trong lòng Nolan máy động, cầm micro chỉ huy thuộc hạ, "June, liên hệ với Mác, để anh ta chú ý động tĩnh Bor, có động tĩnh gì, lập tức nói cho tôi biết."

"Được!"

Nolan buông tay ra hỏi, "Anh ở đâu?"

"Theo hướng mười giờ của anh." Lục Trăn cũng không gạt, "Tiểu sinh đang hóng gió ở gần cảng, đột nhiên nghe thấy còi báo động liền tới đây nhìn nhìn, quả nhiên là tiểu mỹ nhân anh lại tới làm khó tiểu sinh, buôn bán phạm pháp anh truy đã đành, này là hợp pháp, anh cũng can thiệp, anh làm vậy tiểu sinh biết mưu sinh thế nào a."

Anh nói thật hay, rất ủy khuất.

Nolan nhìn về hướng mười giờ của mình, quả nhiên thấy một bóng người thon dài, chỉ là, có chút mơ hồ.

"Là đơn hàng hợp pháp, hay là phạm pháp, chính anh rõ ràng, thế nào cứ đúng dịp như vậy, vừa lúc 400 tấn." Nolan nói, "Anh đừng để tôi nắm lấy chứng cứ phạm pháp của anh, bằng không, tôi không tha cho anh."

"Anh tìm được chứng cứ sao?"

Nolan cúp điện thoại, lười cùng Lục Trăn nói lời vô ích, người này đến bến tàu, chắc chắn có mục đích.

Nolan sợ nhất chính là giương đông kích tây.

Đạn khói này, anh phải cẩn thận dè dặt một ít.

Vừa cẩn thận lục soát một vòng, đích xác không có bất kỳ phát hiện nào, Nolan thiếu tá bất đắc dĩ, chỉ có thể để thuyền hàng rời cảng, anh ta cầm lấy kính viễn vọng nhìn về hướng Lục Trăn, chính nhìn thấy Lục Trăn xoay người, bóng lưng tiêu sái rời đi.

Lục Trăn thực sự chỉ là đến hóng gió?

Điện thoại của Nolan lại vang lên, Mác hồi báo một tin tức, Bor có một khối hàng hóa muốn vận chuyển đến Bỉ, hai trăm tấn vũ khí.

Chính phủ bên kia muốn mua một nhóm hàng hóa.

Tổng cộng hai trăm tấn vũ khí, trong lòng Nolan một trận, hai trăm tấn, tình báo lại truyền đến, ba giờ sau sẽ rời cảng, một khi chở đi, nhất định không có biện pháp bắt lại.

Nolan bừng tỉnh đại ngộ, anh ta vẫn cho là Lục Trăn sẽ chính mình vận tải kho vũ khí này, không ngờ dùng Bor vận tải, anh ta không tín nhiệm Bor, nhưng lần này Bor lại là then chốt.

Lục Trăn vẫn luôn tạo thành một loại ảo giác, hình như Bor chỉ là người tiến cử, không tham dự hành động lần này.

Hơn nữa Bor trong điện thoại, mơ hồ không rõ, làm người ta cảm thấy anh ta có âm mưu gì đó, muốn cùng người khác hợp mưu hại Lục Trăn, cho nên, Nolan cũng không thèm để ý anh ta, đợi chuyện kho hàng lần này sau, lại tính sổ sách với Bor.

Nếu tất cả đều là giả, kia Bor cũng tham dự trong đó.

Lợi dụng công ty vận tải của Bor vận tải lượng súng ống đạn dược lớn như vậy, đó là an toàn nhất, một đường miễn kiểm tra.

Bọn họ là buôn bán súng ống đạn dược hợp pháp, có đặc quyền.

Nolan cấp tốc mệnh lệnh thủ hạ chạy đi, June rất lo lắng nói, "Thiếu tá, chúng ta không có lệnh lục soát."

"Mặc kệ, trước bắt Bor lại đã." Nolan trầm giọng nói, "Để Mác đi làm lệnh lục soát bổ sung sau, hiện tại nếu đợi lệnh lục soát, tuyệt đối không kịp."

"Được."

June gọi điện thoại cho Mác đi làm, bọn họ gọi không quân chi viện, đi một cảng khác, bọn họ vừa rời khỏi, vài cỗ máy bay bay qua cảng Lục Trăn, hướng cảng Bor bay đến.

Lục Trăn ngồi ở xe đua của mình, nghe còi báo động thanh càng ngày càng xa, hơi thổi một tiếng huýt gió.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.