Editor: Kina.
Bor ngẩn ra, trùm ma túy lớn vô cùng sảng khoái, hào khí vạn trượng, "Nuốt trôi, đừng nói ba vạn, năm vạn tôi cũng nuốt trôi."
"Được!" Lục Trăn giơ ly rượu lên, trước mời một chén, trùm ma túy lớn hiển nhiên cũng đặc biệt vui vẻ, hai bên cụm chén, uống một hơi cạn sạch, cô nương bên người Lục Trăn, chỉ toàn vuốt ve lung tung trên người anh.
Một bên Lục Trăn cùng người nói chuyện, một bên cùng cô nương bên cạnh, mà lòng vẫn không loạn.
Trùm ma túy lớn trên cơ bản không có tâm tư nói chuyện làm ăn gì, híp mắt, chỉ muốn làm sao đem Lục Trăn tới tay, anh ta nghĩ thầm, nam nhân hăng hái như thế cùng nam nhân trong quán căn bản không cách nào so sánh được, nghĩ đến cảm giác áp Lục Trăn dưới người, thân thể liền hưng phấn.
"Tôi đã sớm nghe nói Vương Bài người làm súng ống đạn dược của Vương Bài buôn bán thoải mái nhất, rất trượng nghĩa, cũng nghe qua đại danh Lục tiên sinh, tôi vốn tưởng rằng đến cùng Bor là một nam nhân trung niên khôn khéo, không ngờ Lục Trăn còn trẻ như vậy, như thế... Coi được." Trùm ma túy lớn thừa nhận.
Anh ta dùng chính là coi được, đây là một từ ngữ rất trực quan.
Không phải đẹp, cũng không phải mỹ lệ, xưa nay Lục Trăn biết mình nam nữ đều thích ăn, chỉ là không ngờ bề ngoài văn nhược này thậm chí có nam nhân sẽ thích, nếu như đổi thành khôn mặt thật của anh, anh nghĩ, trùm ma tuý lớn cũng không cần nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3213224/chuong-1282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.