Chương trước
Chương sau
"Cám ơn cậu đã giúp đỡ chúng tôi." Lục Trăn cười đến vô cùng xán lạn, "Có lẽ, tôi có thể suy nghĩ cung cấp cho cậu một hai đầu mối."

"Không cần." Nolan thiếu tá châm chọc nói, "Loại tình báo này cũng không phải là miễn phí, tôi cũng không dám cùng anh trao đổi. Anh muốn Bor chết, chẳng qua là bởi vì bây giờ ông ta đang cản trở con đường của các anh, anh muốn mượn đao giết người. Không có Bor, thị trường súng ống đạn dược ở Bắc Mỹ, các anh chiếm được càng không kiêng nể gì cả. Sợ rằng đến lúc đó các anh ai cũng không coi ra gì."

Thiếu tá không phải đồ ngốc, Lục Trăn có chủ ý gì, trong lòng anh sáng như tuyết.

"Cậu làm như thế nào để được công tư rõ ràng?" Lục Trăn tò mò hỏi, một bên yêu mình, một bên còn có thể lý trí như thế? Trên đời tại sao có thể có loại người này? Thực sự không thể tài nào tưởng ra được.

"Lục Trăn, nói thật cho anh biết chuyện này." Nolan thiếu tá nói, "Tôi sống ở trên đời, một nửa sống trong hiện thực, một nửa sống trong mộng ảo."

Cho nên, tôi phân được công tư rõ ràng.

Lục Trăn trở lại nhà mình, trầm mặc ngồi ở trên sô pha, không nói lời nào, đây là gian phòng riêng của anh. Ngoài cửa sổ là thành thị, ngọn đèn dầu sáng sủa, vô cùng ấm áp, mọi người thường nói, khi đèn đường bất lên mỗi nhà đều có sự ấm áp.

Anh ghét ấm áp, anh thích bóng đen.

Bởi vì bóng đen sẽ khiến anh cảm thấy an toàn hơn.

Lời Nolan nói, ở trong lòng anh, tạo thành trùng kích, Lục Trăn đang suy nghĩ, anh có phải quá phận không? Anh không ngừng đi kiểm tra điểm mấu chốt của Nolan, nhưng dù cho là biết điểm mấu chốt của Nolan là gì thì sau đó anh sẽ muốn làm gì?

An Tiêu Dao đẩy cửa tiến vào, mở đèn, "Cậu bị Bor bắt nạt sao?"

Lục Trăn đảo qua trên mặt tối tăm, cười nói, "Cậu đùa giỡn cái gì vậy, ông ta có thể bắt nạt tôi sao?"

Lục Trăn đem chuyện nói một lần, "Tôi cảm thấy động cơ lần này của Bor có chút mờ ám nên tôi không đáp ứng, sau khi Morgan hộ tống Tiểu Tuyết an toàn thì để cậu ta đi điều tra một chút thực hư xem sao, tôi sợ chúng ta bị lừa."

"Cẩn thận chạy được năm vạn thuyền, cuộc trao đổi này thật có chút vấn đề." An Tiêu Dao nói, "Trong lúc cậu cùng Bor đàm phán, tôi đã tra xét công ty của ông ta một chút, ông ta gần đây mắc nợ rất nghiêm trọng. Có thật nhiều nợ khó đòi, cũng không hẳn ông ta chó cùng rứt giậu. Nhưng đây là lỗ thủng lớn, nếu ông ta không lấp đầy lỗ hổng, dự đoán FBI sẽ động vào."

"Tiền vốn của ông ta sẽ có vấn đề không?"

"Đúng vậy, tôi cũng thấy rất kỳ quái." An Tiêu Dao cười nói, "Theo tôi thấy, bên Columbia kia cho ông ta không ít lợi ích."

"Chuyện này nhất định có vấn đề." Lục Trăn nói, "Chuyện này tôi sẽ xử lý tốt.Mà Tiểu Tuyết thế nào rồi?"

"Không có việc gì, chúng ta nhanh một bước, Hạ Thanh cùng Cố Thất Thất tới không kịp, hiện nay cô ấy rất an toàn, bọn họ sẽ tìm không được." An Tiêu Dao nói, "Đúng rồi, Michael sẽ không tự nhiên muốn tìm Tiểu Tuyết làm gì. Cậu tiếp cận Nolan thiếu tá, thuận tiện hỏi thăm chuyện này một chút đi."

Lục Trăn gật đầu, "Được, tôi biết. Cô gái này là thủ hộ thần của chúng ta, không thể để xảy ra lầm lỗi gì được."

An Tiêu Dao cười, gật gật đầu, như có điều suy nghĩ nhìn Lục Trăn rồi nói "Cậu có phải lại cùng Nolan thiếu tá..."

"Không có!" Lục Trăn cấp tốc phủ nhận, ngữ tốc rất nhanh.

"Tôi còn chưa nói gì, cậu phủ nhận nhanh như vậy làm cái gì, giấu đầu lòi đuôi." An Tiêu Dao nói, tính cách của Lục Trăn, anh rất hiểu, "Cậu biết rõ anh ta đối với cậu thật tình, cậu lại không có cách nào hồi báo vậy nên hãy cách xa anh ta một chút."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.