Mọi người đang định rời đi, đột nhiên Bor có động tĩnh, di động của ông ta rung lên, mi tâm Nolan nhíu lại. Tạm thời không đi tìm Lục Trăn nữa, đeo tai nghe lên, điện thoại rất nhanh được nghe, Bor nói, "Lục Trăn lần này rất cẩn thận, cậu ta còn chưa đáp ứng, khả năng phải qua vài ngày."
Một thanh âm trầm thấp nói "Mặc kệ là thế nào, cần phải thuyết phục Lục Trăn."
"Vâng thưa tiên sinh, tôi biết, chỉ là, Lục Trăn đã sinh nghi, tôi sợ cậu ta sẽ không đồng ý."
Một người khác nói, "Không từ thủ đoạn, bắt anh ta đồng ý."
"Thế nhưng, Lục Trăn không có nhược điểm." Bor nói, "Tôi quen biết cậu ta nhiều năm như vậy, chưa từng thấy cậy ấy có nhược điểm gì."
"Đấy là vấn đề của ông." Người kia nói, "Vương bài nếu đồng ý thương vụ làm ăn này, chắc chắn sẽ tổn thất nặng nề, ông ngồi đó làm ngư ông đắc lợi, cớ sao mà không làm."
Không đợi Bor nói chuyện, đối phương cúp điện thoại.
"Tra cho tôi!" Nolan trầm giọng nói, "Đối chiếu số điện thoại, tôi muốn tất cảtư liệu của người này.
Nolan tháo tai nghe, nguyên lai đây là âm mưu, có người muốn đối phó vương bài, cố ý để Lục Trăn mắc câu.
Là ai?
"Boss, cuộc trò chuyện quá ngắn, không thể định vị, đây là một thẻ điện thoại rác, trên đường tùy tiện có thể mua, cũng không có tư liệu gì." Cấp dưới hồi báo, Nolan nhíu mày, hạ lệnh, "Phái người hai mươi bốn tiếng đồng hồ theo dõi Bor, việc lớn nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3213217/chuong-1275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.