Editor: thanh huyền
Không đơn giản
Anh có chút hối hận bản thân đi giao du với kẻ xấu.
Nhóm Ba Duy Liệt là bọn họ ở vùng Trung Đông hợp tác một gã buôn vũ khí, Lục Trăn còn muốn dựa vào địa phương bọn họ bảo hộ, vì vậy ít cùng bọn học xung đột chính diện, anh mới có một khách mời, bất quá anh là muốn có tin tức.
Nhìn xem chòm râu dài này là thần thánh phương nào.
Không nghĩ tới, đụng với có người phá hư bọn họ hợp tác.
Vậy mà rất hoàn mỹ mà giá họa cho anh, đêm nay sau đó, Vương Bài cùng nhóm Ba Duy Liệt hợp tác chính thức tuyên cáo vỡ tan.
Lục Trăn rất muốn mắng một tiếng, tổ tông tổ tiên.
Nham hiểm như vậy một cục đá hạ ba con chim là ai nghĩ ra được?
Anh vẫn giữ khẩu súng cho mình, sẽ không sợ sụp đổ.
Người nọ sắc mặt lạnh lẽo, câu nói đầu tiên muốn tất cả hỏa khí Lục Trăn đều giảm, "Lục Trăn, khẩu súng lấy ra, tôi chán ghét có người cầm lấy súng của tôi, chỉa vào người của tôi.”
Đặc biệt nặng nề mà cường điệu, súng của tôi.
Ngữ khí quen thuộc, thanh âm quen thuộc.
"Mỹ nhân?" Lục Trăn kinh ngạc, thiếu tá hai từ nuốt lại trong cổ họng, Lục Trăn vẫn chỉ súng vào thiếu tá, Nolan thiếu tá đã một tay vung mở nòng dúng, "Cẩn thận cướp cò."
Anh ta bình tĩnh mà đem tóc giả trên đầu kéo ra, bình tĩnh mà tại trên mặt một vòng, lộ ra khuôn mặt Lục Trăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3213183/chuong-1241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.