"Cô gái này quá kinh khủng đi, chỉ một tay chặn cũng làm tôi một điểm khí lực đều sử dụng không được, cổ tay của tôi còn đang đau, tôi cho rằng chỉ có hai người kia của chống khủng bố mới không phải phụ nữ, phụ nữ trên cái thế giới này đã trở thành khủng bố đến trình độ này sao?"
"Thoạt nhìn còn kiều diễm mảnh mai yếu đuối, nhưng lại phá tam quan a..."
"Đây còn gì là công đạo?"
Mọi người mặc kệ anh ta phát điên, lấy vĩ nướng cùng thực phẩm ra nướng ăn.
"Nếu là có bia lạnh thì tốt hơn, ai hỏi bọn cô ta lấy bia đi?"
"Tôi không đi!" Mọi người trăm miệng một lời cự tuyệt lại đi cùng Hạ Thần Hi giao tiếp.
Bọn họ rõ ràng liền đến ra uy, đây là tiểu đảo của họ, cư xử khách khí, tôi cũng không phải dễ chọc.
Đường tổng bị máy bay đập ngã, khi lên đất liền điều binh khiển tướng Đường môn, Vân Dật cùng Lâm Nhiên đều biết, hỏi anh có phải hay không xãy ra cái gì việc gấp, Đường tổng đem cực phẩm mình trải qua nói một lần, Vân Dật liền cười nằm bò tại chỗ.
"Đường Bạch Dạ, cậu đi trăng mật cũng vi diệu như thế, cậu muốn làm cười chết tôi." Vân Dật vừa đập bàn vừa cười to, người trong văn phòng đều cảm thấy kỳ lạ, thị trưởng vì sao đột nhiên bị động kinh, thị trưởng luôn văn nhã hữu lực còn chưa bao giờ có lúc điên điên như thế.
Thấy Vân Dật cười, Bạch Dạ sắc mặt âm âm.
"Vân Dật..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3213122/chuong-1180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.