Mammy, mẹ thực sự là hiểu được lòng của con a.
Hai mẹ con nói chuyện một hồi, Hạ bảo bối còn muốn nói chuyện với Đường Bạch Dạ, bên kia liền thúc bé đi rồi, thời gian bé có thể ra ngoài nghỉ cũng rất hạn chế, Hạ bảo bối cũng không muốn trái với quy định, chỉ có thể lưu luyến cúp điện thoại, chỉ kịp nói một tiếng với Đường Bạch Dạ, daddy, cúi chào.
Đường Bạch Dạ rất bị thương, anh vốn cho rằng Hạ bảo bối cùng Hạ Thần Hi trò chuyện xong, anh cũng có thể nói với bé một đôi lời, kết quả anh một câu nói cũng không nói được, thực sự quá bi kịch, bảo bối quá thiên vị có phải hay không!!!
Hạ Thần Hi sờ sờ đầu Đường Bạch Dạ, lão công, anh đã bị vứt bỏ.
Hạ bảo bối lưu luyến cúp điện thoại, hộ tống bé đi ra ngoài là một người thiếu niên, anh tuấn, giỏi giang, còn là khuôn mặt người thiếu niên này, lại hết sức đẹp, anh ta là một danh đặc công, đã đơn độc đảm nhiệm vụ.
Tháng sau rời khỏi đảo đặc công.
Hai người lái một chiếc du thuyền tới đây, vốn chỉ để cho Hạ bảo bối ba mươi phút gọi điện thoại, kết quả bé lại dùng năm mươi phút, thời gian bọn họ trở về liền vô cùng gấp, người thiếu niên trầm mặc ít lời, mang theo Hạ bảo bối đến du thuyền.
Hai người cấp tốc hồi đảo đặc công.
Hạ bảo bối hỏi, "Anh ở trên đảo, bao lâu mới có thể đi ra ngoài một lần?"
"Trừ nhiệm vụ, tôi cũng không ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3213103/chuong-1161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.