Editor: Kina.
Tiết Giai Vân rất khinh bỉ anh, vừa rồi anh cũng không là nói như vậy, người thành thục.
Lâm Nhiên quyết đoán làm bộ mất trí nhớ, lại mở ra album ảnh xem.
Đêm khuya.
Hai người cùng một chỗ trò chuyện chuyện cũ, Tiết Giai Vân vừa nhìn thời gian, "Lâm tiên sinh, anh nên trở về phòng."
"Anh phải ở lại chỗ này." Lâm Nhiên chơi xấu, xoay người ngăn chặn Tiết Giai Vân.
Hai tròng mắt sáng quắc, trưng cầu ý kiến.
"Không thể." Tiết Giai Vân cười nói, không thể mềm lòng.
"Có thể." Lâm Nhiên cúi đầu, hôn môi của cô, môi ấm áp ma sát môi của anh, ôn nhu, nhẵn nhụi, khí tức trên người anh, đem cô bao phủ toàn bộ, đều thuộc về nam nhân công chiếm cùng chiếm lấy.
Vô cùng bá đạo.
"Lâm Nhiên..." Tiết Giai Vân ngượng ngùng ẩn núp môi của anh, né qua trốn đi cũng không có thể né tránh anh hôn, chăn bị anh đá đến bên cạnh, Lâm Nhiên cố định nữ nhân dưới thân, thật sâu hôn môi của cô.
"Anh muốn em."
Anh bá đạo tuyên bố, cũng không phải là trưng cầu ý kiến của cô, mà là nói cho cô, anh muốn làm cái gì.
"Anh đã nói sẽ không..."
Lâm Nhiên kéo tay cô, đặt tại niềm kiêu ngạo của anh, từng chữ mang theo nhiệt khí, nhiệt tình bức người, "Em xem, anh đều như vậy, em còn tính toán để anh đi? Nó đã lâu không cùng em chào hỏi."
Tiết Giai Vân xấu hổ đỏ mặt, mục trừng khẩu ngốc, "Lưu manh, anh..."
Quả nhiên là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3213098/chuong-1156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.