Editor: Hạ Trần
"Đây không phải là sở trường của tôi a, Tiêu Dao ca ca." Hạ bảo bối đem tư liệu lấy tới, trời đất chứng giám, cậu tạm thời hẳn là xem không hiểu, để bé nhìn số hiệu còn không sai biệt lắm, vật này thì có chút thâm ảo.
"Không ai bảo cậu xem hiểu, chính là để cậu biết bao nhiêu tiền."
Hạ bảo bối, "..."
Thương tâm, bé còn tưởng rằng Tiêu Dao ca ca rất để mắt bé.
Ô ô ô...
Lục Trăn cười, nằm trên ghế sa lon nghỉ ngơi.
Hai mươi phút sau, Mục Vân Sinh cũng lên phi cơ, anh một người ngồi vào phía sau, hiển nhiên tâm tình không tốt, cả người lẫn vật chớ gần, tiểu bảo cùng tiểu bối đều khôn ngoan ở một bên, phi thường dịu ngoan, máy bay rất nhanh bay lên.
Hạ bảo bối nhìn cái nơi quen thuộc của mình, có chút thương cảm.
Lần này sau khi rời đi, không biết phải mất bao lâu, mới có thể trở lại cố thổ.
Cửu biệt a.
Ta nhất định sẽ trở lại.
Hạ bảo bối đi rồi, trong nhà đích xác quạnh quẽ rất nhiều, sắp quá trừ tịch, Đường Bạch Dạ cùng Hạ Thần Hi cũng không về tiểu biệt thự chính mình, ngay nhà cũ ở, bọn họ tính toán sau khi hưởng tuần trăng mật, lại về tiểu biệt thự sống.
Cuối tuần đến già trạch.
Hạ Thần Hi thừa dịp kết hôn, làm thủ tục nghỉ việc, cô gả cho Đường Bạch Dạ, dĩ nhiên là không tham gia làm việc ở PW, sau này muốn bận liền bận sự tình Đường thị,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3213087/chuong-1145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.