Editor:
Beta: Thanh Huyền
Hạ Thần Hi mỉm cười, "Anh xem, ngay cả anh cũng cho là như thế, dự đoán mọi người đều cho rằng, Xanh cùng Cố Thất Thất cũng cho là như thế, đây là một loại suy nghĩ không được, trên đời này, cao nhiều người, em sợ Xanh có một ngày chịu thiệt."
"Anh xem em là buồn lo vô cớ, sau lưng cô ấy còn có một tổ chức chống khủng bố nâng đỡ." Đường Bạch Dạ nói, trừ tổ chức Vương Bài, cái tổ chức nào dám cùng chống khủng bố đối nghịch, Đường môn cũng không thể a.
Coi như là Vương bài, cũng là băn khoăn ba phần.
Hạ Thần Hi thở dài, "Chỉ mong đi."
Hạ bảo bối ở sườn núi hô to, "Daddy, mammy, bảo bối gọi cha mẹ về nhà ăn cơm."
Đường Bạch Dạ, "..."
Hạ Thần Hi, "..."
Bảo bối, con có muốn khôi hài như thế hay không a a a a.
Tiểu bảo cùng tiểu bối xông lên, gào khóc gọi ôm Hạ bảo bối, vô cùng vui.
Hạ Thần Hi cũng đứng lên, hai người cũng đi qua, Hạ Thần Hi nhìn bọn họ bóng lưng vui mừng như vậy, nhịn không được nói, "Bảo bối đi rồi, tiểu bảo cùng tiểu bối cũng đi rồi, trong nhà muốn quạnh quẽ hơn."
"May mắn, con gái cũng mau tới."
"Làm sao anh biết là con gái?" Hạ Thần Hi cười hỏi.
"Anh biết là con gái, nhất định là con gái."
"Con đoán là con trai."
"Đường thái thái, không muốn mất hứng được không?"
"Sinh con trai là mất hứng?"
"Vô cùng mất hứng!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3213080/chuong-1138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.