Editor:
Beta: Thanh Huyền
Vân Dật, Mục Vân Sinh, Long Tứ chơi mạt chược, nguyên bản Long Tứ không muốn đánh, nhường Lục Trăn thắng, nhưng mỹ nhân thiếu tá đối với trò chơi truyền thống cũng không phải là rất tinh thông, ai để thiếu tá là một người nước ngoài.
Cho nên, bọn họ đánh cái loại mạt chược đơn giản nhất.
Mục đích chính là vì chỉ dạy mỹ nhân thiếu tá.
Lục Trăn phụ trách dạy thiếu tá, làm quân sư của thiếu tá, mỹ nhân thiếu tá trí nhớ rất tốt, Lục Trăn đã dạy một lần, trên cơ bản thiếu tá cũng có thể nhớ kỹ bài, dựa vào học bằng cách nhớ, tất cả đều có thể đánh xuống, bắt đầu mấy vòng, thiếu tá còn là không thuần thục.
Đánh trái đánh phải, rốt cuộc cũng hiểu cách đánh, từ đó vùng đất bằng phẳng, tất cả đều là chiến thắng.
Lục Trăn cảm thấy phi thường không thể tưởng ra, thiếu tá ngươi là thần sao?
Mỹ nhân thiếu tá chút nào không cảm thấy này có cái gì không đúng, anh không phải chọn quân, chính là tự sờ, bởi vì đây là bài đơn giản nhất, mọi người còn đánh không lại anh, phi thường thương tự tôn a a a a...
Đặc biệt Long Tứ cùng Mục Vân Sinh, năm đó thời gian bọn họ thụ huấn, buồn chán cũng chỉ có thể chơi mạt chược.
Về sau chậm rãi, chơi mạt chược đã thành trò chơi tiêu khiển bọn họ yêu nhất, luân bài kỹ, bọn họ đều là đứng đầu, Lục Trăn thích xuất thiên, có thể nói là lão thiên giới thủy tổ, cậu ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3213056/chuong-1114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.