Editor:
Beta: Thanh Huyền
"Lâm Nhiên, tôi xuất cảnh, anh rốt cuộc muốn chờ tới khi nào?" Tiết Giai Vân đột nhiên hỏi, giấy tờ của cô, anh cầm thật lâu.
"Anh cũng không lấy tài liệu của em, em đừng đổ oan anh." Lâm Nhiên tự nhiên không thừa nhận chính mình lấy tài liệu của cô.
Người phạm tội, không có bị bắt được sẽ không thừa nhận chính mình phạm vào tội.
"Được, đừng cho là tôi không biết anh thiếu kỹ lưỡng." Tiết Giai Vân nhìn anh, mây quang xẹt qua một tia lửa giận, "Tôi nói thật cho anh biết, mặc kệ thế nào, tôi khẳng định muốn xuất cảnh một chuyến, anh không được quá phận, nếu như không đồng ý, anh nhất định phải chết."
Cô đi Australia, còn chưa được duyệt, nếu là tuyệt đối không duyệt, sau này làm thị thực (giấy tờ xuất ngoại) khó khăn, làm du học thị thực, ít khả năng.
"Thật chuyện không liên quan đến anh."
"Vậy anh giúp tôi lên tiếng, thị thực cấp xuống, tôi nhất định rất cảm kích anh." Tiết Giai Vân nói, cô mới không tin Lâm Nhiên, "Cho anh chứng minh, anh không âm thầm gian lận."
Lâm Nhiên một điểm cũng không tức giận, mặc dù anh không thích Tiết Giai Vân luôn mồm, chỉ là vì rời khỏi anh.
"Em đây là ép buộc, Giai Vân, anh căn bản là không muốn em đi, sao có thể giúp em đối phó thị thực, này là chuyện không thể nào, em một đi liền không trở lại, Australia nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, anh sẽ không tự làm tự chịu."
"Anh..."
"Đều phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3213052/chuong-1110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.