Sống cùng nhau đã lâu, thấy Hạ Thần Hi thất thần, Đường Bạch Dạ đương nhiên nhìn thấu tâm tư cô ấy, nên vội nhắc nhở cô một câu.
Hạ Thần Hi mỉm cười, nhìn ánh mắt ám chỉ của Đường Bạch Dạ.
Em không sao.
Có lẽ thực sự là đang mang thai nên có chút đa sầu đa cảm, trước đây cô sẽ không như vậy.
Cha xứ bắt đầu tuyên đọc lời thề kết hôn.
"Con nguyện ý!" Ba chữ này, Đường Bạch Dạ cùng Hạ Thần Hi đều nói được đặc biệt kiên định.
Mặc kệ nghèo khổ, giàu sang, khỏe mạnh, bệnh tật, cả đời không rời không bỏ, đây là hai người rất sớm trước đây hứa hẹn, bây giờ, chỉ là càng làm cho niềm tin thêm kiên định, cùng với sau này vẫn cố gắng duy trì.
Mục Vân Sinh nắm chặt tay Lý Hoan Tình, anh chưa bao giờ tham gia hôn lễ của người khác, nhưng một màn này ở trong đầu anh đã tưởng tượng qua vô số lần, năm đó gặp được cô, anh như nhìn thấy nữ thần của chính mình.
Mục Vân Sinh vô số lần mơ tới cảnh tượng bọn họ kết hôn.
Anh nghĩ, thời điểm hôn lễ diễn ra sẽ là khoảng khắc hạnh phúc nhất của đàn ông.
Sau tuyên thệ là màn trao nhẫn.
Hôn cô dâu.
Hôn nồng nhiệt trong năm phút đồng hồ, phía dưới âm thanh của tiếng vỗ tay cùng chúc phúc vang dội.
Nolan thiếu tá tới trễ nhất, ngồi ở hàng ghế thứ hai từ dưới lên, luôn luôn mang theo vẻ mặt lạnh lùng cùng nghiêm nghị, ánh mắt rơi trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3213032/chuong-1090.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.