Lục Trăn vừa muốn chui vào trong xe, Hạ Thanh một bên liền kéo lấy vạt áo của anh ta lôi kéo về phía mình, giảm thanh âm của cô đến mức thấp nhất nói vào tai Lục Trăn. Khuôn mặt xinh đẹp lại sắc bén bức người, "Lục Trăn, nếu như anh không có thật tình, thì cách anh ta xa một chút, nếu anh muốn nghĩ loạn, bản cô nương đây sẽ phụng bồi anh đến cùng."
Lục Trăn nắm lấy tay Hạ Thanh, hơi xiếc chặt vào cơ thể anh, sau đó anh lại càng ép sát vào Hạ Thanh, cũng giảm thấp thanh âm của mình, “Cô không phải là tôi, sao biết tôi không thật tình?"
"Hạ Thanh!"
Hạ Thanh còn muốn nói điều gì, Nolan thiếu tá lại hạ giọng cảnh cáo cô, Hạ Thanh đành bỏ qua cho Lục Trăn, khinh miệt nói, "Cút!"
Lục Trăn tâm tình tương đối tốt nói: "Hai vị tiểu mỹ nhân, ngày mai gặp lại."
Lục Trăn xe, biến mất ở trong màn đêm.
Nolan thiếu tá bưng đầu đau nhứt hỏi:"Cô và anh ta nói gì về tôi?"
Hạ Thanh môi nhếch lên một nụ cười nhẹ, "Tôi nói với anh ta, phải thêm sức lực nói không chừng một ngày nào đó sóng bão sẽ ngừng và còn có thể tổ chức vương bài cùng chống khủng bố sẽ thành thông gia, thiên hạ thái bình a’’.
Nolan thiếu tá nhíu mày, xoay người lại bước đi, còn Hạ Thanh thì cũng đi theo phía sau anh ta, tiếng cười truyền đến, "Tôi nói, thiếu tá, có hứng thú nói một đoạn gặp gỡ hôm nay của hai người hay không?"
"Không có gì hay để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3213013/chuong-1071.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.