Editor: Kina.
"Nhìn không ra." Lục Trăn không biết vì sao, thần sắc không nhẹ nhõm như vậy, ngụy trang tươi cười, bộ dáng có chút miễn cưỡng.
Nolan thiếu tá nói, "Không chuyện gì là nhìn ra được."
Nolan dừng một chút, "Quốc gia tôi ghét nhất, cũng là Israel."
Lục Trăn bật cười, "Ghét nhất là nó, thích nhất cũng là nó, anh thật mâu thuẫn."
Nolan thiếu tá nhìn Lục Trăn, không biết có phải do uống rượu hay không, anh cảm thấy tầm mắt Nolan thiếu tá, như một tầng sương mù, không thấy rõ lắm, "Tôi ghét là bởi vì, quốc gia kia, làm thương tổn người tôi yêu."
Trong lòng Lục Trăn run lên, thời gian như dừng lại, quá khứ tàn khốc từng đoạn ngắn mất trật tự lại thoáng qua trong lòng, anh đột nhiên trở nên không được tự nhiên, trở nên do dự, như thể bị người khác nhìn thấu.
Một mặt sợ hãi, xẹt qua mắt Lục Trăn.
Qua nhiều năm như vậy, Lục Trăn trưởng thành, rất ít khi sợ hãi.
Sợ hãi như vậy, trong lòng Nolan thiếu tá cũng như bị ong mật châm, anh ta không đành lòng thấy Lục Trăn do dự bất an như vậy, anh ta nhàn nhạt nói, "Phần tử khủng bố phát động tập kích, □□ nước Mỹ ở Israel hung ác, oanh tạc đại sứ quán, mẹ tôi ở đó bị tập kích không giữ được mạng."
Tâm Lục Trăn hoảng loạn, đột nhiên trở nên yên ổn, anh thiếu chút nữa cho rằng, người Nolan thiếu tá nói là anh, anh cười khổ, nhìn Nolan, lại tự mình đa tình, Nolan thiếu tá cho dù có bản lĩnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3213004/chuong-1062.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.