Editor: Suri Đặng
Hạ Thần Hi cười khổ, Đường Bạch Dạ biết cô là dạng gì, nếu chỉ vì một vết thương nhỏ liền làm ra bộ dáng đáng thương, bộ dáng khổ sở động lòng người, chỉ sợ anh mình cũng muốn cười chết cô, cô mới không muốn hình dạng này.
"A dì, con biết dì đau lòng con, lần sau con sẽ chú ý."
"Dì phát hiện con chính là lạnh nhạt chính mình như thế." Đường phu nhân căn dặn, "Nhất định phải lộ ra nhu nhược thích hợp, Bạch Dạ mới có thể càng thương tiếc con."
"Dạ, con biết." Hạ Thần Hi cười đáp.
Khi về nhà, Đường lão ra ngoài đã trở về, Đường Bạch Dạ còn ở trên đường chưa về nhà, Hạ Thần Hi lên lầu xử lý vết thương, Đường phu nhân đem chuyện hôm nay kể lại cho Đường lão, Đường lão nghe xong lập tức nhíu mày.
Đây là gặp mưu sát?
Vậy khẳng định phải báo cảnh sát.
Chỉ là, ông biết con trai là làm cái gì, báo cảnh sát lại càng không thỏa đáng, loại chuyện này nên để Đường Bạch Dạ xử lý tốt hơn.
Lúc Đường Bạch Dạ trở lại, Đường phu nhân nói việc này, Đường Bạch Dạ biến sắc, vội vội vàng vàng lên lầu.
Hạ Thần Hi đang muốn băng bó, Đường Bạch Dạ cởi áo khoác, cuống quít ngồi xổm xuống, Hạ Thần Hi cầm vải xô có chút xấu hổ, anh ngẩng đầu, hung hăng liếc mắt trừng Hạ Thần Hi một cái, "Em đã đến bệnh viện, thế nào không xử lý một chút?"
"Vết thương nhỏ mà thôi, không cần xử lý ở bệnh viện,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212978/chuong-1036.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.