Editor: duong lieu
"Được rồi, được rồi, đừng làm rộn." Hạ Thần Hi thực sự nhịn không được, đành phải đẩy anh ra, người này càng lúc càng vô lại, thời gian mới quen, cô liền biết anh là tên lưu manh, hiện tại có cơ hội đều thắm thiết.
"Tối hôm qua không cho anh, hôm nay còn không cho, không cho ăn một ngụm thịt, em muốn anh đói mấy ngày?" Đường Bạch Dạ bất mãn hết sức yêu cầu phúc lợi.
Hạ Thần Hi nói, "Cũng là hai ngày mà thôi, anh cũng không phải cấm dục mười mấy năm."
"Cái gì gọi là hai ngày mà thôi?????"
Hạ Thần Hi nhịn không được niết hai má anh, "Anh thực sự là quá không biết xấu hổ, một tuần bốn lần là số lần lý tưởng nhất, nhiều sẽ không cảm thấy mới mẻ."
"Lão bà, tuyệt đố." Đường Bạch Dạ giận trừng Hạ Thần Hi, "Như vậy anh sẽ chết đói."
"..." Hạ Thần Hi khóc không ra nước mắt.
Đường Bạch Dạ nói, "Anh yêu cầu mỗi ngày ăn thịt quyền lợi hợp pháp."
Hạ Thần Hi nhịn không được đá anh một cước, "Anh có thể hay không đừng suốt ngày đều muốn việc này?"
Đường Bạch Dạ tự tiếu phi tiếu nói, "Nếu như một ngày kia, anh đối với em không có ý nghĩ này, em nên khóc."
"Em chỉ sẽ cảm tạ trời đất, anh thực sự là sói đòi lấy vô độ."
"Đa tạ lão bà đối với năng lực anh khẳng định."
Hạ Thần Hi quyết định, lười cùng anh lời vô ích.
Hai người ở trên lầu hồ nháo một trận, lúc này mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212962/chuong-1020.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.