Nhưng không tốt, cũng không cam lòng, cô rõ ràng có thể cảm giác được, trong lòng Lâm Nhiên có cô. Cô ngay từ đầu cho rằng, anh thủy chung chỉ yêu Trầm Lộ Lộ, cô với anh mà nói, chỉ là có cũng được mà không có cũng không sao.
Nhưng tối hôm qua, ánh mắt ôn nhu, thâm tình kia, cô sẽ không nhìn sai, kia không phải chỉ cần diễn kịch là có thể bộc lộ biểu cảm.
Chia tay, anh cũng không cần thiết diễn kịch với cô.
Nhưng trong lòng có cô, vì sao phải tổn thương cô như vậy?
Cô vô cùng hoang mang không hiểu, chẳng lẽ, cô một chút cũng không hiểu Lâm Nhiên sao?
Tiết Giai Vân nằm một hồi, ôm chăn kéo đến, nhặt di động trên mặt đất, một tin nhắn của Hạ Thần Hi gửi đến, cô ấy đã giúp cô xin nghỉ, trong lòng Tiết Giai Vân hiểu rõ, tối hôm qua Thần Hi nhất định là cố ý.
Cô cười khổ, thật không biết như vậy là thành toàn chính mình, còn là thành toàn cái gì.
Một lần cuối cùng triền miên?
Một lần cuối cùng bên nhau trước khi chia tay?
Có lẽ vậy, ấm áp qua đi, chỉ có cô lún càng sâu cùng lạnh lẽo, không như ngay từ đầu sẽ không muốn ở bên nhau.
Biết rất rõ ràng không thuộc về cô, cô cũng không nên cưỡng cầu.
Hạ Thần Hi gần đây hết bận dự án cảnh biển, lại bận việc trùng tu lại biệt thự, cả ngày không có phương pháp phân thân, dục vọng chiếm hữu Đường Bạch Dạ lại mạnh, luôn luôn oán giận cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212958/chuong-1016.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.