Chương trước
Chương sau
Editor: Hạ Trần

Hạ Thần Hi không sao cả, Đường lão mê tín, muốn tìm người xem bát tự, định ngày, muốn tìm một sư phó chuyên môn tới chọn ngày, ông muốn bát tự của Hạ Thần Hi, sinh nhật Hạ Thần Hi, cũng không phải là tháng chín.

Ngày chân chính của cô là ngày 13 tháng 3.

Đường Bạch Dạ cũng nhớ kỹ, sinh nhật người mình yêu.

Đường lão cùng Đường Bạch Dạ, vẫn như cũ không có đề tài gì, Đường Bạch Dạ cùng Đường Thành Nam trái lại nói nhiều, Hạ Thần Hi kinh ngạc, bọn họ chỗ nào lại có nhiều lời như vậy để nói, vừa nghe mới biết, nguyên lai có một bang cộng đồng bằng hữu.

Cho nên, đề tài cũng nhiều.

Đường Nhất Phong là điển hình đứa con tốt, học sinh tốt, Đường Bạch Dạ cùng Đường Thành Nam đều là học sinh xấu, cho nên mùi thối càng hợp nhau một ít, trước đây tương hỗ căm hận, tương hỗ đối phó, hiện tại huynh đệ giải hòa.

Đề tài cũng bắt đầu nhiều, nói chuyện cũng không có mùi thuốc súng như trong quá khứ.

Trước đây chuyện không vui, hình như tan thành mây khói.

Đường phu nhân nhìn thấy Đường gia mọi người vui vẻ hòa thuận ấm áp, trong lòng vô cùng vui vẻ, nhờ mẹ con Hạ gia, cảm tình giữa cha con, anh em Đường gia mới cải thiện, đặc biệt đứa bé kia ở Đường trạch một thời gian ngắn, đem mỗi người đều làm được dễ bảo.

Chính là một tiểu thiên sứ, người gặp người thích.

Trước đây Đường gia mây đen chướng khí, trong nhà không khí trầm lặng, bây giờ thật tốt, bầu không khí nhẹ nhõm, nói cười liên tục.

Bà, vốn chính là muốn bầu không khí như vậy.

Một bữa cơm, ăn thật vui vẻ.

Buổi tối, ngủ lại nhà cũ.

Nhà cũ rất lớn, gian phòng Đường Bạch Dạ cũng không ở lầu chính, mà là thiên lâu (mình nghĩ chắc là tầng thượng),trái lại u tĩnh một ít, theo lầu chính lầu hai có một thang lầu xoay tròn liên tiếp, sát vách thiên lâu chính là một hoa viên.

Hoa viên phi thường đẹp.

Ăn cơm xong, Đường Bạch Dạ nhìn Đường lão cùng Đường Nhất Phong hạ bàn cờ xuống, liền trở lại cùng Hạ Thần Hi, cô ôm máy vi tính cứng nhắc ở trên ban công xem video, trong tay có một hồ hoa hồng trà, Đường Bạch Dạ từ phía sau lưng ôm nữ nhân yêu mến, ở bên má cô hôn lên một cái.

Phía dưới là hoa viên, buổi tối ít có người ra vào, những người hầu ở tiền thính hơn, phi thường u tĩnh, hôn lại mật, cũng không sợ bị người nhìn thấy.

"Xem video gì?"

"Buồn nôn anh, cái xác không hồn, anh ghét nhất phim cương thi." Hạ Thần Hi cười nói, Đường Bạch Dạ thích hành động không thích phim tình cảm cùng phim kinh dị, tang thi điện ảnh cùng phim truyền hình là anh cự tuyệt xem.

Anh cảm thấy nhân vật thật là ác tâm, máu chảy đầm đìa buồn nôn chết anh.

Lần trước lúc cô xem, Đường Bạch Dạ đang ăn cơm, kết quả gặp được hình ảnh cương thi ăn thịt người, ruột gì gì đó đều ở bên ngoài, anh buồn nôn chừng mấy ngày.

Quả nhiên vừa nghe là cái xác không hồn, anh liền buồn nôn.

Hạ Thần Hi cười nói, "Hôm nay không thế nào buồn nôn, không sợ."

"Ai sợ, lão tử sẽ sợ đồ chơi này?" Đường Bạch Dạ hừ lạnh một tiếng, "Em có phần cũng quá coi thường anh, ác tâm như vậy kéo ra cái gì đó, các người là nữ nhân sao có thể thích xem?"

"Em thích không giống người thường."

Đường Bạch Dạ nhéo nhéo mũi của cô, "Ngày mai tiên sinh qua đây xem bát tự chọn ngày, chúng ta buổi tối cũng phải trở về một chuyến."

"Cũng tốt, bảo bối không ở nhà, chúng ta cũng không nấu cơm, trở về ăn chực." Hạ Thần Hi cười.

Đường Bạch Dạ sủng nịch một chút, hai tay ôm hông của cô, đem cô ôm vào trong ngực, bồi cô nhìn anh cảm thấy buồn nôn cũng tan biến, lại nói tiếp nói, "A, vừa nói, dù sao cũng sớm kết hôn, bảo bối lại không ở nhà, không như chúng ta mỗi ngày buổi tối về đây dùng cơm, thường xuyên ở bên ngoài ăn cũng không khỏe mạnh."

"Em tùy ý a, tùy anh thích."

......
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.