Editor: Hạ Trần
Giúp Sophie là tình cảm, Sophie không giúp cô, đó là bổn phận.
Hắc quả phụ hỏi Sophie, cô là người ở đâu, đến sa mạc làm cái gì, xem qua hành lý hai người, hắc quả phụ cùng Tiêu Tề đều cho rằng, bọn họ là nữ nhân, vũ khí trên người bọn họ gây lực sát thương lớn nhất cũng chỉ là hai thanh quân dụng lưỡi lê.
Còn có dây thừng, trang bị còn lại, toàn là những công cụ để sinh tồn trong sa mạc, cũng không phải là đặc công.
Dù cho hoài nghi bọn họ là đặc công Đường Bạch Dạ phái tới cũng không có khả năng, nếu là Đường Bạch Dạ phái đặc công, nhất định trang bị máy định vị, định vị theo dõi vị trí của bọn họ, nhưng trên người bọn họ cũng không có.
Hơn nữa xem qua ảnh chụp, bọn họ đối Sophie cảnh giác cũng không phải là rất lớn.
Tiêu Tề cũng không phải người lạm sát kẻ vô tội.
Sophie nói, bọn họ là một đôi tình nhân, năm nay muốn kết hôn, trước kết hôn muốn tới sa mạc ngắm sao một lần, bọn họ mang theo địa đồ, đã đi qua ốc đảo lần trước, người ta nói cho các cô biết chỗ nào ngắm sao là đẹp nhất.
Bọn họ cứ dựa theo hướng dẫn đến trong sa mạc ngắm sao, kết quả lạc đường, đã mấy ngày rồi không đi ra được, cũng không thể quay lại, rõ ràng thấy sông nhỏ ngay trước mắt bọn họ, bọn họ cũng bởi vì thể lực chống đỡ hết nổi, hôn mê ở trong sa mạc.
Sophie cảm kích Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212884/chuong-941.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.