Editor: duong lieu
Hắc quả phụ nắm chặt nắm tay, phẫn nộ nhìn Thần Hi, trong lòng phẫn nộ, như biển khiếu như nhau gào thét mà đến.
"Tôi có tư cách mắng cô, cô đã không thuộc về tập đoàn Hỏa Vân, lại nguy hại tập đoàn Hỏa Vân, tôi vì sao không tư cách mắng cô, bởi vì cô, Hỏa Vân mới có thể sụp đổ, nếu không có bởi vì cô, lần này Tiêu Tề cũng sẽ không cùng Vương bài gây chiến, hao binh tổn tướng, thế lực tổn hao nhiều."
"Hạ Thần Hi, cô chính là họa thủy."
Hạ Thần Hi mỉm cười, vân triển vân thư, rất là yên tĩnh, "Tốt, mặc dù tôi là họa thủy, thì tính sao, cô tới mắng hai câu, lại có thể thế nào, lúc này, cô không như đi nói một tiếng với Tiêu Tề, thả tôi, đều đại vui mừng."
"Cô nghĩ rằng tôi cũng rất thích ở tại trong sa mạc sao?"
...
Chỗ sa mạc này mặc dù cô có rất nhiều ký ức tốt đẹp, cũng đã không phải địa phương cô quen thuộc, cô cũng không muốn ở nơi này, đừng tưởng rằng cô thực sự nghĩ ở lại nơi này.
Hắc quả phụ á khẩu không trả lời được, dừng một chút, đột nhiên thẳng tắp quỳ gối trước mặt Hạ Thần Hi, Hạ Thần Hi hoảng sợ, "Cô đang làm cái gì?"
"Tôi van cầu cô, thỉnh cầu Tiêu Tề, về châu Âu, chủ trì đại cục đi."
Hắc quả phụ nhìn Hạ Thần Hi, "Chỉ có lời cô, anh mới có thể nghe, bây giờ chúng tôi nói như thế nào, anh đều nghe không vào."
Hạ Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212878/chuong-935.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.