Editor: duong lieu
"Anh biết, Phương Đông đối với Thần Tuyết thâm tình, anh ta sẽ không phá hủy cái Thần Tuyết quan tâm." Tiêu Tề nói, mỉm cười, "Cũng biết Phương Đông đối với Thần Tuyết thế nào, anh ta sẽ không phá hủy tất cả cái Thần Tuyết quan tâm."
"Này cũng khó mà nói, nếu là tỷ tỷ sống, có một tuyến hi vọng, tỷ tỷ chết, anh cũng đừng nói xong như thế chắc chắc." Hạ Thần Hi lạnh giọng nói, mang theo một tia lạnh lùng sắc bén châm chọc.
Tiêu Tề thờ ơ, Hạ Thần Hi biết, anh ta chủ ý đã quyết định, cũng sẽ không thay đổi, đã như vậy, cô cũng không muốn nhiều lời, nói thêm gì nữa, cũng không cách nào thay đổi cái gì, chỉ là, trong lòng cô không dễ chịu.
Hạ Thần Hi đang muốn đứng dậy rời đi, Tiêu Tề đột nhiên nắm tay cô, "Thần Hi, lưu lại, bồi anh trò chuyện đi."
Thanh âm của anh, mang theo một mặt khẩn cầu, có chút hèn mọn.
Cẩn thận từng li từng tí lấy lòng.
Hạ Thần Hi rút tay về, ngăn chặn không thoải mái trong lòng, "Chúng ta còn có cái gì để nói?"
"Nói cái gì cũng tốt, chỉ cần em ở bên cạnh anh là được." Tiêu Tề nói, nhìn về phía phương xa sa mạc, "Anh đảo là hi vọng dẫn em đi ở chỗ sâu trong sa mạc nhìn một lần tinh quang."
"Không có hứng thú." Hạ Thần Hi trực tiếp cự tuyệt.
Tiêu Tề bất đang nói cái gì, meo meo theo chân cô thượng nhảy xuống, một lủi chạy đến trong lùm cây đi chơi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212876/chuong-933.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.