Editor: duong lieu
Cô trở lại tòa thành, không thấy được Tiêu Tề, thường ngày lúc này, anh ta đều đang chuẩn bị bữa tối, Hạ Thần Hi không nhìn thấy Tiêu Tề, trong tòa thành cũng không người, cô theo trong cửa sổ nhìn thấy một đội người cưỡi lạc đà ra.
Không biết đi chỗ nào, cô hơi nhíu mày.
Là Tiêu Tề ra lệnh cho bọn họ đi ra sao?
Bọn họ đi làm cái gì, có thể hay không đối với Đường Bạch Dạ bất lợi?
Cô vô cùng lo lắng, lại không có biện pháp biết ý tứ chân chính Tiêu Tề, Tiêu Tề đi chỗ nào?
Hạ Thần Hi đến phòng ngủ ngồi một hồi, lại cảm thấy muộn, cô ôm meo meo xuống lầu, đột nhiên nghe thấy trong phòng ngủ Tiêu Tề truyền đến ngã toái đông tây thanh âm, Hạ Thần Hi hoảng sợ, cuống quít qua, cửa khép hờ.
Cô theo cửa nhìn thấy Tiêu Tề theo trên mặt đất nhặt lên một ít dược, có chút bộ dáng tốn sức, Hạ Thần Hi trong lòng khó chịu, đẩy cửa ra, Tiêu Tề thấy cô, hơi ngẩn ra, Hạ Thần Hi qua, đoạt lấy trong tay anh ta bình thuốc.
Vừa nhìn lại là vitamin, cô thở phào nhẹ nhõm.
Tiêu Tề cầm lấy cái bình, nhẹ giọng nói, "Làm sao vậy?"
"Tôi nghĩ đến anh sinh bệnh."
"Không có, anh thường xuyên ăn vitamin hoàn." Tiêu Tề nói, trong con ngươi xẹt qua một sắc mặt vui mừng, "Em đang lo lắng anh sao?"
Hạ Thần Hi trầm giọng nói, "Này sa mạc hoang tàn vắng vẻ, tôi lại không có biện pháp ra, anh nếu có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212871/chuong-928.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.