Editor: duong lieu
"Thần Hi..."
Hạ Thần Hi xóa đi nước mắt, trầm giọng nói, "Tôi vẫn muốn khôi phục ký ức, đối anh như vậy, với tôi, đối Đường Bạch Dạ, đều là công đạo hoàn mỹ, ký ức tôi lúc hảo lúc hoại, tất cả chuyện cũng không nối liền."
"Bây giờ, tôi cuối cùng cũng đã được như nguyện, khôi phục ký ức."
"Tiêu Tề, tôi cuối cùng cũng biết, vì sao tôi thà rằng rửa sạch ký ức, cũng không muốn lại một lần nữa đối mặt quá khứ không chịu nổi, kia với tôi mà nói, không phải chuyện cũ vui vẻ, tất cả đều là thương tổn, phản bội, khổ sở, chuyện hạnh phúc, như vậy ít như vậy ít."
"Không ai sẽ nguyện ý, có quá khứ như vậy."
Tiêu Tề nửa quỳ ở trước mặt cô, cay đắng nhìn cô, Hạ Thần Hi xóa đi nước mắt, khẽ nói, "Tiêu Tề, năm đó sau khi tôi rời thành phố S, từng nghĩ tới muốn tìm anh, bởi vì tôi không bỏ xuống được, lúc đó tôi chỉ là hoài nghi anh chủ mưu giết ca ca tôi, không có chứng cứ rõ ràng."
"Tôi rất ngốc, yêu anh, yêu đến nguyện ý tin, chẳng qua là có người vu hãm anh, chỉ là âm mưu lão tiên sinh, cũng không phải là anh."
"Tôi gặp được ba ba tôi, còn có một vị anh cho là người mất, bọn họ nói cho tôi biết chân tướng, tôi mới bỏ đi quyết tâm tìm anh, Tiêu Tề, tôi hỏi anh một lần nữa, có phải hay không anh giết ca ca tôi?"
Tiêu Tề ngầm thừa nhận, thống khổ cúi thấp đầu xuống.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212869/chuong-926.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.