Editor: duong lieu
"Em thế nào ngốc như thế?" Đường Bạch Dạ nhéo nhéo mũi của cô, trở mình ôm cô nằm xuống, kéo chăn đắp cô miễn cho cô cảm lạnh.
"Em hi vọng sẽ sinh một nữ nhi." Hạ Thần Hi khát khao nói.
Đường Bạch Dạ nghĩ đến cô chịu khổ, trong lòng trầm trọng, đột nhiên nhớ tới một việc, cười ra tiếng, "Thể chất của em không dễ thụ thai?"
"Thầy thuốc nói như vậy." Hạ Thần Hi thành thật mà nói.
Đường Bạch Dạ nói, "Cái gì thầy thuốc chó má, em anh làm một lần, em liền ôm một, phần trăm trúng mục tiêu nhất nhất bách, nữ nhân nào có như em xác suất trúng cao?"
Hạ Thần Hi, "..."
Đường Bạch Dạ nói như vậy, trái lại có vài phần đạo lý, bọn họ đích thực là xác suất trúng mục tiêu một trăm, bảy năm trước một lần thì có bảo bối, bảy năm sau lần đầu tiên cũng có đứa nhỏ, Hạ Thần Hi vuốt bụng dưới.
Sẽ không ở đây lại có một đi?
"Kỳ thực, phải nói nam nhân của em quá mạnh mẽ, em như thế không dễ dàng thụ thai anh cũng có thể mang em xác suất trúng một trăm, đâu tìm nam nhân mạnh mẽ như vậy." Đường Bạch Dạ ác thú vị nói, Hạ Thần Hi rất không nói gì.
Anh phải sắt đi.
Lại nói, loại sự tình này thật sự có tốt đắc ý như vậy sao?
Thực sự là một kẻ lưu manh.
Đường Bạch Dạ đột nhiên xoay người, che ở trên người cô, Hạ Thần Hi mẫn cảm nhận thấy được anh lại khởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212803/chuong-860.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.