Editor: duong lieu
"Sự thực chứng minh, tôi suy nghĩ nhiều, bây giờ Vương bài lính đánh thuê kiêu ngạo ngang ngược, gây ra hỗn loạn, nước A kinh tế tổn thất cao tới mấy vạn USD, một tòa mấy chục vạn thành thị trong một đêm thành trống không, trước đó chưa từng có, bọn họ quá mức kiêu ngạo, nếu tiếp tục phát triển, sợ rằng bất kỳ quốc gia nào cũng sẽ không để vào mắt."
"Chính phủ Mỹ muốn tiêu diệt Vương bài, lại bị kiềm chế, nếu là bọn họ không khống chế được, lại một lần nữa phát động tập kích khủng bố, đông đảo quần chúng sinh mệnh tài sản đều sẽ phải chịu uy hiếp, nếu là các hắc đạo giao tranh, trái lại vô phương, có thể tránh cho bị thương người vô tội."
Đường Bạch Dạ cười lạnh, thương người vô tội?
Ở trong mắt Nolan thiếu tá, chẳng lẽ bọn họ tất cả đều là người có tội, đáng đời thành vật bồi táng?
Chính phủ đích xác sẽ phải chịu phần tử khủng bố kiềm chế, nếu là vô ý, Trung Đông bên này khủng bố hoạt động lan tràn đến Bắc Mỹ, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi, đương cục cũng không dám tùy ý hạ quyết định, bây giờ chỉ có bọn họ tương hỗ tàn sát.
Chính phủ ngồi thu ngư ông đắc lợi, nhất lao vĩnh dật (1 lần mệt mỏi để đổi lấy cả đời không lo lắng).
Bọn họ thông minh, Đường Bạch Dạ cũng không ngốc.
"Nolan thiếu tá, chỉ sợ anh phải thất vọng, điểm này, xin thứ cho tôi vô pháp đáp ứng anh". Đường Bạch Dạ nói, "Tôi vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212763/chuong-820.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.